吴筠 (?一778年),唐朝华州华阴(今陕西华阴县)人。字贞节。一作正节。性高鲠,少举儒子业,进士落第后隐居南阳倚帝山。天宝初召至京师,请隶人道门。后入嵩山,师承冯齐整而受正一之法。与当时文士李白等交往甚密。玄宗多次征召,应对皆名教世务,并以微言讽帝,深蒙赏赐。后被高力士谗言所伤,固辞还山。东游至会稽,大历十三年(778)卒于剡中。弟子私谥“宗元先生”。
《高士咏·柳下惠》
分享数:1
朝代: 唐朝 | 作者:吴筠 | 类型:写人|

展禽抱纯粹,灭迹和光尘。

高情遗轩冕,降志救世人。

百行既无点,三黜道弥真。

信谓德超古,岂惟言中伦。

拼音
gāo shì yǒng · · liǔ xià huì
[ [ táng cháo ] ] jun1
zhǎn qín bào chún cuì miè guāng chén        gāo qíng xuān miǎn jiàng zhì jiù shì rén        bǎi háng diǎn sān chù dào zhēn        xìn wèi chāo wéi yán zhōng lún       
高士咏·柳下惠注音
  • gāo
    shì
    yǒng
    ·
    ·
    liǔ
    xià
    huì
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    jun1
  • zhǎn
    qín
    bào
    chún
    cuì
    miè
    guāng
    chén
    gāo
    qíng
    xuān
    miǎn
    jiàng
    zhì
    jiù
    shì
    rén
    bǎi
    háng
    diǎn
    sān
    chù
    dào
    zhēn
    xìn
    wèi
    chāo
    wéi
    yán
    zhōng
    lún

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1