吴筠 (?一778年),唐朝华州华阴(今陕西华阴县)人。字贞节。一作正节。性高鲠,少举儒子业,进士落第后隐居南阳倚帝山。天宝初召至京师,请隶人道门。后入嵩山,师承冯齐整而受正一之法。与当时文士李白等交往甚密。玄宗多次征召,应对皆名教世务,并以微言讽帝,深蒙赏赐。后被高力士谗言所伤,固辞还山。东游至会稽,大历十三年(778)卒于剡中。弟子私谥“宗元先生”。
《高士咏·庞德公》
分享数:3
朝代: 唐朝 | 作者:吴筠 | 类型:写风|

庞公栖鹿门,绝迹远城市。

超然风尘外,自得丘壑美。

耕凿勤厥躬,耘锄课妻子。

保兹永无患,轩冕何足纪。

拼音
gāo shì yǒng · · páng gōng
[ [ táng cháo ] ] jun1
páng gōng 鹿 mén jué yuǎn chéng shì        chāo rán fēng chén wài qiū měi        gēng záo qín jué gōng yún chú        bǎo yǒng huàn xuān miǎn       
高士咏·庞德公注音
  • gāo
    shì
    yǒng
    ·
    ·
    páng
    gōng
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    jun1
  • páng
    gōng
    鹿
    mén
    jué
    yuǎn
    chéng
    shì
    chāo
    rán
    fēng
    chén
    wài
    qiū
    měi
    gēng
    záo
    qín
    jué
    gōng
    yún
    chú
    bǎo
    yǒng
    huàn
    xuān
    miǎn

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1