蔡伸(1088—1156)字伸道,号友古居士,莆田(今属福建)人,蔡襄孙。政和五年(1115)进士。宣和年间,出知潍州北海县、通判徐州。赵构以康王开大元帅幕府,伸间道谒军门,留置幕府。南渡后,通判真州,除知滁州。秦桧当国,以赵鼎党被罢,主管台州崇道观。绍兴九年(1139),起知徐州,改知德安府。后为浙东安抚司参谋官,提举崇道观。绍兴二十六年卒,年六十九。《宋史翼》有传。伸少有文名,擅书法,得祖襄笔意。工词,与向子諲同官彭城漕属,屡有酬赠。有《友古居士词》一卷。 存词175首。
《风流子·韶华惊晼晚》
分享数:6
朝代: 宋朝 | 作者:蔡伸 | 类型:写雨|写风|写花|无奈|青春|惆怅|写梅|悲凉|往事|

韶华惊晼晚,青春老、倦客惜年芳。

庭樾荫浓,半藏莺语,畹兰花减,时有蜂忙。

粉墙低,嫩岚滋翠葆,零露湿残妆。

风暖昼长,柳绵吹尽,澹烟微雨,梅子初黄。

洛浦音容远,书空漫惆怅,往事悲凉。

无奈锦鳞杳杳,不渡横塘。

念蝴蝶梦回,子规声里,半窗斜月,一枕馀香。

拟待自宽,除非铁做心肠。

拼音
fēng liú · · sháo huá jīng wǎn wǎn
[ [ sòng cháo ] ] cài shēn
sháo huá jīng wǎn wǎn qīng chūn lǎo juàn nián fāng        tíng yuè yīn nóng bàn cáng yīng wǎn lán huā jiǎn shí yǒu fēng máng        fěn qiáng nèn lán cuì bǎo líng shī 湿 cán zhuāng        fēng nuǎn zhòu zhǎng liǔ mián chuī jìn dàn yān wēi méi chū huáng        luò yīn róng yuǎn shū kōng màn chóu chàng wǎng shì bēi liáng        nài jǐn lín yǎo yǎo héng táng        niàn dié mèng huí guī shēng bàn chuāng xié yuè zhěn xiāng        dài kuān chú fēi tiě zuò xīn cháng       
风流子·韶华惊晼晚注音
  • fēng
    liú
    ·
    ·
    sháo
    huá
    jīng
    wǎn
    wǎn
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    cài
    shēn
  • sháo
    huá
    jīng
    wǎn
    wǎn
    qīng
    chūn
    lǎo
    juàn
    nián
    fāng
    tíng
    yuè
    yīn
    nóng
    bàn
    cáng
    yīng
    wǎn
    lán
    huā
    jiǎn
    shí
    yǒu
    fēng
    máng
    fěn
    qiáng
    nèn
    lán
    cuì
    bǎo
    líng
    shī
    湿
    cán
    zhuāng
    fēng
    nuǎn
    zhòu
    zhǎng
    liǔ
    mián
    chuī
    jìn
    dàn
    yān
    wēi
    méi
    chū
    huáng
    luò
    yīn
    róng
    yuǎn
    shū
    kōng
    màn
    chóu
    chàng
    wǎng
    shì
    bēi
    liáng
    nài
    jǐn
    lín
    yǎo
    yǎo
    héng
    táng
    niàn
    dié
    mèng
    huí
    guī
    shēng
    bàn
    chuāng
    xié
    yuè
    zhěn
    xiāng
    dài
    kuān
    chú
    fēi
    tiě
    zuò
    xīn
    cháng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1