叶适(1150年5月26日—1223年2月21日),字正则,号水心居士,温州永嘉(今浙江温州)人,南宋著名思想家、文学家、政论家,世称水心先生。淳熙五年(1178年),叶适中进士第二名(榜眼)。历仕孝宗、光宗、宁宗三朝,历官平江府观察推官、太学博士、尚书左选郎、国子司业、知泉州、兵部侍郎等职,曾参与策划“绍熙内禅”。叶适对外力主抗金,反对和议。韩侂胄谋划北伐时,叶适提出异议,韩侂胄不听,改授叶适为权工部侍郎、权吏部侍郎,兼直学士院。叶适不肯草诏。其后又建议防江,但韩侂胄仍不采纳。开禧北伐失败后,叶适出宝谟阁待制职、知建康府兼沿江制置使、节制江北诸州,因军政措置得宜,曾屡挫敌军锋锐。金兵退后,进宝文阁待制,兼江淮...

叶适其它作品精选

zuopinjingxuan

《题椿桂堂》
分享数:2
朝代: 宋朝 | 作者:叶适 | 类型:写风|写人|

九官八士古之良,灵椿丹桂后腾芳。

冯公诗意虽短陋,闾里传诵终难忘。

君家同生五兄弟,短檠伴夜东方启。

黄旗两记张庆闱,紵袍三号趋文陛。

辞华标角人力能,科名均齐天所兴。

作堂不须栋梁好,但种此木高千层。

透日垂阴香未歇,满庭车骑同时列。

更将磊砢替团团,留与北风观壮节。

拼音
chūn 椿 guì táng
[ [ sòng cháo ] ] shì
jiǔ guān shì zhī liáng líng chūn 椿 dān guì hòu téng fāng        féng gōng shī suī duǎn lòu chuán sòng zhōng nán wàng        jun1 jiā tóng shēng xiōng duǎn qíng bàn dōng fāng        huáng liǎng zhāng qìng wéi zhù páo sān hào wén        huá biāo jiǎo rén néng míng jun1 tiān suǒ xìng        zuò táng dòng liáng hǎo dàn zhǒng gāo qiān céng        tòu chuí yīn xiāng wèi xiē mǎn tíng chē tóng shí liè        gèng jiāng lěi luǒ tuán tuán liú běi fēng guān zhuàng jiē       
题椿桂堂注音
  • chūn
    椿
    guì
    táng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • jiǔ
    guān
    shì
    zhī
    liáng
    líng
    chūn
    椿
    dān
    guì
    hòu
    téng
    fāng
    féng
    gōng
    shī
    suī
    duǎn
    lòu
    chuán
    sòng
    zhōng
    nán
    wàng
    jun1
    jiā
    tóng
    shēng
    xiōng
    duǎn
    qíng
    bàn
    dōng
    fāng
    huáng
    liǎng
    zhāng
    qìng
    wéi
    zhù
    páo
    sān
    hào
    wén
    huá
    biāo
    jiǎo
    rén
    néng
    míng
    jun1
    tiān
    suǒ
    xìng
    zuò
    táng
    dòng
    liáng
    hǎo
    dàn
    zhǒng
    gāo
    qiān
    céng
    tòu
    chuí
    yīn
    xiāng
    wèi
    xiē
    mǎn
    tíng
    chē
    tóng
    shí
    liè
    gèng
    jiāng
    lěi
    luǒ
    tuán
    tuán
    liú
    běi
    fēng
    guān
    zhuàng
    jiē

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1