陈三立(1852~1937)中国近代诗人。字伯严,号散原。江西义宁(今修水)人。其父陈宝箴为湖南巡抚,创办新政,提倡新学,支持变法。陈三立佐其父,多所筹划,当时与谭嗣同齐名,有两公子之称。其子陈师曾为画家,陈寅恪为史学家。陈三立为同光体诗人的首领。陈衍区分近代诗艺术风格为两派,列三立于「生涩奥衍」一派之内。他的一些作品表现了从新潮流退出以后,仍然压抑不下的风云之气,愤激郁勃之情。至于涉及怀人悼友、旅途游览等题材的作品,反映了旧时知识分子的坎坷不幸遭遇和作者沉郁苍凉的情怀。陈诗的艺术风格,表现在取境奇奥,造句瘦硬,炼字精妙。清亡以后以遗老自居。所作思想上留恋清王朝,艺术上无长进。陈诗不仅为同光体一派所推崇,领导诗界革命的梁启超在《饮冰室诗话》中,也表示推许。陈三立擅长古文,能继承桐城派传统。著有《散原精舍诗集》上下卷,《续集》上中下3卷,《别集》1卷,《散原精舍文集》17卷。
《题松月居士印集》
分享数:2
朝代: 近代 | 作者:陈三立 | 类型:

周汉而还垂玺印,儒学摹辑转相竞。

颇阙元明迄当代,失宝遗珠亦其病。

成哲亲王雅嗜古,列诒晋齐最称盛。

保延数叶遘崩坼,渐易盐米辱题评。

居士声名老画师,目睹散落泪欲迸。

购收抉取增未备,绝艺奇能迭辉映。

文何家法沿革存,天壤流传此后劲。

论世应怜别怀抱,摩挲孤躅百灵盟。

拼音
sōng yuè shì yìn
[ [ jìn dài ] ] chén sān
zhōu hàn ér hái chuí yìn xué zhuǎn xiàng jìng        què yuán míng dāng dài shī bǎo zhū bìng        chéng zhé qīn wáng shì liè jìn zuì chēng shèng        bǎo yán shù gòu bēng chè jiàn yán píng        shì shēng míng lǎo huà shī sàn luò lèi bèng        gòu shōu jué zēng wèi bèi jué néng dié huī yìng        wén jiā yán 沿 cún tiān rǎng liú chuán hòu jìn        lùn shì yīng lián bié huái 怀 bào suō zhú bǎi líng méng       
题松月居士印集注音
  • sōng
    yuè
    shì
    yìn
  • [
    [
    jìn
    dài
    ]
    ]
    chén
    sān
  • zhōu
    hàn
    ér
    hái
    chuí
    yìn
    xué
    zhuǎn
    xiàng
    jìng
    què
    yuán
    míng
    dāng
    dài
    shī
    bǎo
    zhū
    bìng
    chéng
    zhé
    qīn
    wáng
    shì
    liè
    jìn
    zuì
    chēng
    shèng
    bǎo
    yán
    shù
    gòu
    bēng
    chè
    jiàn
    yán
    píng
    shì
    shēng
    míng
    lǎo
    huà
    shī
    sàn
    luò
    lèi
    bèng
    gòu
    shōu
    jué
    zēng
    wèi
    bèi
    jué
    néng
    dié
    huī
    yìng
    wén
    jiā
    yán
    沿
    cún
    tiān
    rǎng
    liú
    chuán
    hòu
    jìn
    lùn
    shì
    yīng
    lián
    bié
    huái
    怀
    bào
    suō
    zhú
    bǎi
    líng
    méng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1