tí
题
zhū
朱
zé
泽
mín
民
xiǎo
小
jǐng
景
bìng
并
shī
诗
hòu
后
[
[
míng
明
cháo
朝
]
]
wú
吴
kuān
宽
suī
睢
yáng
阳
huà
画
pǐ
癖
bú
不
kě
可
yī
医
,
,
suī
睢
yáng
阳
zuò
作
huà
画
zhēn
真
huà
画
shī
师
。
。
qǐ
岂
wéi
惟
zhǎng
长
juàn
绢
shàn
善
huī
挥
sǎ
洒
,
,
zhī
只
cǐ
此
duǎn
短
zhǐ
纸
shuí
谁
néng
能
wéi
为
。
。
yě
野
kuàng
旷
tiān
天
hán
寒
qì
气
xiāo
萧
shuǎng
爽
,
,
rén
人
zuò
坐
máo
茅
tíng
亭
jué
绝
chén
尘
xiǎng
想
。
。
jiē
阶
qián
前
jiù
旧
yǔ
雨
kè
客
bú
不
lái
来
,
,
tiān
天
mò
末
qíng
晴
yún
云
xīn
心
dú
独
wǎng
往
。
。
qīng
青
shān
山
dī
滴
dī
滴
qīng
青
yú
于
tái
苔
,
,
píng
平
dì
地
hū
忽
jiàn
见
fú
芙
róng
蓉
kāi
开
。
。
qiū
秋
shēng
声
sì
似
xiàng
向
ěr
耳
biān
边
qǐ
起
,
,
shí
石
shàng
上
qiáo
乔
sōng
松
ruò
若
gè
个
zāi
栽
。
。
yì
意
zhǎng
长
yào
要
zài
在
wú
无
duō
多
bǐ
笔
,
,
yú
余
mò
墨
lín
淋
lí
漓
zhuì
缀
táng
唐
lǜ
律
。
。
shī
诗
zhōng
中
yǒu
有
huà
画
huà
画
zhōng
中
shī
诗
,
,
bǎi
百
nián
年
zài
再
jiàn
见
wáng
王
mó
摩
jié
诘
。
。