公元一〇九三年至一一六九年字彦猷,庐州濡须人。生于宋哲宗元祐八年,卒于孝宗乾道五年,年七十七岁。善文,明白晓畅,诗亦真朴有致。为人慷慨有气节。宣和六年,(公元一一二四年)与兄之义弟之深同登进士第。对策极言燕云用兵之非,以切直抑制下列。调历阳丞。绍兴和议初成,之道方通判滁州,力陈辱国非便。大忤秦桧意,谪监南雄盐税。坐是沦废者二十年。后累官湖南转运判官,以朝奉大夫致仕。之道著有相山集三十卷,《四库总目》相山词一卷,《文献通考》传于世。
《题智果寺》
分享数:3
朝代: 宋朝 | 作者:王之道 | 类型:写人|人生|豪迈|写云|

吕侯妙章句,珠玉走邻境。

想当落笔时,豪迈不淹顷。

智果古精舍,松篁转冈岭。

幽人所盘礴,俗客作远屏。

春云忽解剥,林日光炯炯。

门迎有高僧,乌用赋渴井。

开缄读数过,令我发深省。

老来习懒放,万事废不整。

犹怜閒中趣,日月颇增永。

何当遂浮家,百口具舴艋。

不见六一翁,梦寐在清颍。

人生会如意,向晚果得请。

拼音
zhì guǒ
[ [ sòng cháo ] ] wáng zhī dào
hóu miào zhāng zhū zǒu lín jìng        xiǎng dāng luò shí háo mài yān qǐng        zhì guǒ jīng shě sōng huáng zhuǎn gāng lǐng        yōu rén suǒ pán zuò yuǎn píng        chūn yún jiě bāo lín guāng jiǒng jiǒng        mén yíng yǒu gāo sēng yòng jǐng        kāi jiān shù guò lìng shēn shěng        lǎo lái lǎn fàng wàn shì fèi zhěng        yóu lián jiān zhōng yuè zēng yǒng        dāng suí jiā bǎi kǒu měng        jiàn liù wēng mèng mèi zài qīng yǐng        rén shēng huì xiàng wǎn guǒ qǐng       
题智果寺注音
  • zhì
    guǒ
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    wáng
    zhī
    dào
  • hóu
    miào
    zhāng
    zhū
    zǒu
    lín
    jìng
    xiǎng
    dāng
    luò
    shí
    háo
    mài
    yān
    qǐng
    zhì
    guǒ
    jīng
    shě
    sōng
    huáng
    zhuǎn
    gāng
    lǐng
    yōu
    rén
    suǒ
    pán
    zuò
    yuǎn
    píng
    chūn
    yún
    jiě
    bāo
    lín
    guāng
    jiǒng
    jiǒng
    mén
    yíng
    yǒu
    gāo
    sēng
    yòng
    jǐng
    kāi
    jiān
    shù
    guò
    lìng
    shēn
    shěng
    lǎo
    lái
    lǎn
    fàng
    wàn
    shì
    fèi
    zhěng
    yóu
    lián
    jiān
    zhōng
    yuè
    zēng
    yǒng
    dāng
    suí
    jiā
    bǎi
    kǒu
    měng
    jiàn
    liù
    wēng
    mèng
    mèi
    zài
    qīng
    yǐng
    rén
    shēng
    huì
    xiàng
    wǎn
    guǒ
    qǐng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1