黄公度(1109~1156)字师宪,号知稼翁,莆田(今属福建)人。绍兴八年进士第一,签书平海军节度判官。后被秦桧诬陷,罢归。除秘书省正字,罢为主管台州崇道观。十九年,差通判肇庆府,摄知南恩州。桧死复起,仕至尚书考功员外郎兼金部员外郎,卒年四十八,著有《知稼翁集》十一卷,《知稼翁词》一卷。
《题凉峰》
分享数:2
朝代: 宋朝 | 作者:黄公度 | 类型:写风|写水|写人|写云|夕阳|往事|

倚杖清秋远,弹琴白昼长。

笙箫离馆废,云木晚风凉。

往事空流水,岿心满夕阳。

相逢惜分手,珍重故人觞。

拼音
liáng fēng
[ [ sòng cháo ] ] huáng gōng
zhàng qīng qiū yuǎn dàn qín bái zhòu zhǎng        shēng xiāo guǎn fèi yún wǎn fēng liáng        wǎng shì kōng liú shuǐ kuī 岿 xīn mǎn yáng        xiàng féng fèn shǒu zhēn zhòng rén shāng       
题凉峰注音
  • liáng
    fēng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    huáng
    gōng
  • zhàng
    qīng
    qiū
    yuǎn
    dàn
    qín
    bái
    zhòu
    zhǎng
    shēng
    xiāo
    guǎn
    fèi
    yún
    wǎn
    fēng
    liáng
    wǎng
    shì
    kōng
    liú
    shuǐ
    kuī
    岿
    xīn
    mǎn
    yáng
    xiàng
    féng
    fèn
    shǒu
    zhēn
    zhòng
    rén
    shāng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1