魏了翁(1178年—1237年) ,字华父,号鹤山,邛州蒲江(今属四川)人。南宋著名理学家、思想家、大臣。庆元五年(1199年)进士,授签书剑南西川节度判官。历任国子正、武学博士、试学士院,以阻开边之议忤韩侂胄,改秘书省正字,出知嘉定府。史弥远当国,力辞召命。起知汉州、眉州。嘉定四年(1211年),擢潼川路提点刑狱,历知遂宁、泸州、潼川府。嘉定十五年(1222年),召为兵部郎中,累迁秘书监、起居舍人。宝庆元年(1225年),遭诬陷后黜至靖州居住。绍定五年(1232年),起为潼川路安抚使、知泸州。端平元年(1234年),召权礼部尚书兼直学士院,以端明殿学士、同签书枢密院事之职督视江淮京湖军马。嘉熙元年(1237年)卒,年六十,赠太...
《领客君子轩木芙蓉盛开分韵得红字》
分享数:3
朝代: 宋朝 | 作者:魏了翁 | 类型:写风|写水|写人|

天公富万有,盈宇何充充。

秋风一摇落,所得缘手空。

忽於臞悴中,睹此寒露丛。

天然真富贵,送尽人间穷。

雅传与骚经,凡卉亦见容。

胡为抱昭质,一盼独未蒙。

或讶木末褰,或比水间红。

至近前上处,至明日方中。

硕人亦俣俣,於此犹不逢。

莫我知矣夫,伫立看秋风。

拼音
lǐng jun1 xuān róng shèng kāi fèn yùn hóng
[ [ sòng cháo ] ] wèi le wēng
tiān gōng wàn yǒu yíng chōng chōng        qiū fēng yáo luò suǒ yuán shǒu kōng        cuì zhōng hán cóng        tiān rán zhēn guì sòng jìn rén jiān qióng        chuán sāo jīng fán huì jiàn róng        wéi bào zhāo zhì pàn wèi méng        huò qiān huò shuǐ jiān hóng        zhì jìn qián shàng chù zhì míng fāng zhōng        shuò rén yóu féng        zhī zhù kàn qiū fēng       
领客君子轩木芙蓉盛开分韵得红字注音
  • lǐng
    jun1
    xuān
    róng
    shèng
    kāi
    fèn
    yùn
    hóng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    wèi
    le
    wēng
  • tiān
    gōng
    wàn
    yǒu
    yíng
    chōng
    chōng
    qiū
    fēng
    yáo
    luò
    suǒ
    yuán
    shǒu
    kōng
    cuì
    zhōng
    hán
    cóng
    tiān
    rán
    zhēn
    guì
    sòng
    jìn
    rén
    jiān
    qióng
    chuán
    sāo
    jīng
    fán
    huì
    jiàn
    róng
    wéi
    bào
    zhāo
    zhì
    pàn
    wèi
    méng
    huò
    qiān
    huò
    shuǐ
    jiān
    hóng
    zhì
    jìn
    qián
    shàng
    chù
    zhì
    míng
    fāng
    zhōng
    shuò
    rén
    yóu
    féng
    zhī
    zhù
    kàn
    qiū
    fēng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1