梁寅(1303——1389),字孟敬,新喻(今江西省新余市下村镇)人。明初学者。元末累举不第,后征召为集庆路(治所在今江苏南京市,当时辖境相当今南京市及江宁、句容、溧水、溧阳、高淳等县地)儒学训导,晚年结庐石门山,四方士多从学,称其为“梁五经”,著有《石门词》。《明史》有传。梁寅祖辈务农,家贫,致力于学,淹贯《五经》,但屡试不第,后辟为集庆路(今江苏省南京市)儒学训导。仅居二年即告辞归。元末兵起,遂隐居教授,明太祖朱元璋征天下名儒修述礼乐时,他被征任,时年已六十有余。在礼局中,讨论精审,诸儒皆为推服。书成后,将就官,他以老病辞,归里。结庐于石门山(其说不一,一为安徽省内之黟县东南,一在含山县石壁峭立有谷...
《雨霖铃 夏景》
分享数:2
朝代: 元朝 | 作者:梁寅 | 类型:写雨|写山|写鸟|写人|写云|

螺峰堆绿。

夜来经雨,浑似膏沐。

飞泉怒泻崖谷,悬霜练□鸣苍玉。

虎迹岩前过处,踏破翠苔褥。

听啼鸟,山北山南,树杪残云自相逐。

蓬门书掩稀来躅。

称幽人、独步看新竹。

移床松下零落,三四点、怎沾缃轴。

日永如年,况是身闲不受拘束。

休妄想、*鹭朝班,聊且伴麋鹿。

拼音
lín líng xià jǐng
[ [ yuán cháo ] ] liáng yín
luó fēng duī 绿        lái jīng hún gāo        fēi quán xiè xuán shuāng liàn míng cāng        yán qián guò chù cuì tái        tīng niǎo shān běi shān nán shù miǎo cán yún xiàng zhú        péng mén shū yǎn lái zhú        chēng yōu rén kàn xīn zhú        chuáng sōng xià líng luò sān diǎn zěn zhān xiāng zhóu        yǒng nián kuàng shì shēn xián shòu shù        xiū wàng xiǎng cháo bān liáo qiě bàn 鹿       
雨霖铃 夏景注音
  • lín
    líng
     
    xià
    jǐng
  • [
    [
    yuán
    cháo
    ]
    ]
    liáng
    yín
  • luó
    fēng
    duī
    绿
    lái
    jīng
    hún
    gāo
    fēi
    quán
    xiè
    xuán
    shuāng
    liàn
    míng
    cāng
    yán
    qián
    guò
    chù
    cuì
    tái
    tīng
    niǎo
    shān
    běi
    shān
    nán
    shù
    miǎo
    cán
    yún
    xiàng
    zhú
    péng
    mén
    shū
    yǎn
    lái
    zhú
    chēng
    yōu
    rén
    kàn
    xīn
    zhú
    chuáng
    sōng
    xià
    líng
    luò
    sān
    diǎn
    zěn
    zhān
    xiāng
    zhóu
    yǒng
    nián
    kuàng
    shì
    shēn
    xián
    shòu
    shù
    xiū
    wàng
    xiǎng
    cháo
    bān
    liáo
    qiě
    bàn
    鹿

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1