刘基(1311年7月1日-1375年5月16日)字伯温,谥曰文成,元末明初杰出的军事谋略家、政治家、文学家和思想家,明朝开国元勋,汉族,浙江文成南田(原属青田)人,故时人称他刘青田,明洪武三年(1370)封诚意伯,人们又称他刘诚意。武宗正德九年追赠太师,谥号文成,后人又称他刘文成、文成公。刘基通经史、晓天文、精兵法。他辅佐朱元璋完成帝业、开创明朝并尽力保持国家的安定,因而驰名天下,被后人比作诸葛武侯。朱元璋多次称刘基为:“吾之子房也。”在文学史上,刘基与宋濂、高启并称“明初诗文三大家”。中国民间广泛流传着“三分天下诸葛亮,一统江山刘伯温;前朝军师诸葛亮,后朝军师刘伯温”的说法。他以神机妙算、运筹帷幄著称于世。...
《雨中杂诗(四首)》
分享数:0
朝代: 明朝 | 作者:刘基 | 类型:写雨|写风|

首夏凉风生,朝树结晚色。

蒙蒙细雨交,惨惨原野黑。

衡门长藜莠,坏壁穿荆棘。

念彼征戍儿,沾湿荷戈戟。

囊橐罄留赀,藿菽难充食。

供输既乏绝,战斗何时息。

巢居者谁子,鼠窜延晷刻。

田畴没蓬蒿,无处勤尔力。

旻天高寥寥,仰视不可极。

拼音
zhōng shī shǒu
[ [ míng cháo ] ] liú
shǒu xià liáng fēng shēng cháo shù jié wǎn        méng méng jiāo cǎn cǎn yuán hēi        héng mén zhǎng yǒu huài chuān 穿 jīng        niàn zhēng shù ér zhān shī 湿        náng tuó qìng liú huò shū nán chōng shí        gòng shū jué zhàn dòu shí        cháo zhě shuí shǔ cuàn yán guǐ        tián chóu méi péng hāo chù qín ěr        mín tiān gāo liáo liáo yǎng shì       
雨中杂诗(四首)注音
  • zhōng
    shī
    shǒu
  • [
    [
    míng
    cháo
    ]
    ]
    liú
  • shǒu
    xià
    liáng
    fēng
    shēng
    cháo
    shù
    jié
    wǎn
    méng
    méng
    jiāo
    cǎn
    cǎn
    yuán
    hēi
    héng
    mén
    zhǎng
    yǒu
    huài
    chuān
    穿
    jīng
    niàn
    zhēng
    shù
    ér
    zhān
    shī
    湿
    náng
    tuó
    qìng
    liú
    huò
    shū
    nán
    chōng
    shí
    gòng
    shū
    jué
    zhàn
    dòu
    shí
    cháo
    zhě
    shuí
    shǔ
    cuàn
    yán
    guǐ
    tián
    chóu
    méi
    péng
    hāo
    chù
    qín
    ěr
    mín
    tiān
    gāo
    liáo
    liáo
    yǎng
    shì

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1