徐铉(916年—991年)南唐,北宋初年文学家、书法家。字鼎臣,广陵(今江苏扬州)人。历官五代吴校书郎、南唐知制诰、翰林学士、吏部尚书,后随李煜归宋,官至散骑常侍,世称徐骑省。淳化初因事贬静难军行军司马。曾受诏与句中正等校定《说文解字》。工于书,好李斯小篆。与弟徐锴有文名,号称“二徐”;又与韩熙载齐名,江东谓之“韩徐”。
《陪郑王相公赋檐前垂冰应教依韵》
分享数:1
朝代: 唐朝 | 作者:徐铉 | 类型:写雪|写风|写酒|

窗外虚明雪乍晴,檐前垂霤尽成冰。

长廊瓦叠行行密,晚院风高寸寸增。

玉指乍拈簪尚愧,金阶时坠磬难胜。

晨餐堪醒曹参酒,自恨空肠病不能。

拼音
péi zhèng wáng xiàng gōng yán qián chuí bīng yīng jiāo yùn
[ [ táng cháo ] ] xuàn
chuāng wài míng xuě zhà qíng yán qián chuí liù jìn chéng bīng        zhǎng láng dié háng háng wǎn yuàn fēng gāo cùn cùn zēng        zhǐ zhà niān zān shàng kuì jīn jiē shí zhuì qìng nán shèng        chén cān kān xǐng cáo cān jiǔ hèn kōng cháng bìng néng       
陪郑王相公赋檐前垂冰应教依韵注音
  • péi
    zhèng
    wáng
    xiàng
    gōng
    yán
    qián
    chuí
    bīng
    yīng
    jiāo
    yùn
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    xuàn
  • chuāng
    wài
    míng
    xuě
    zhà
    qíng
    yán
    qián
    chuí
    liù
    jìn
    chéng
    bīng
    zhǎng
    láng
    dié
    háng
    háng
    wǎn
    yuàn
    fēng
    gāo
    cùn
    cùn
    zēng
    zhǐ
    zhà
    niān
    zān
    shàng
    kuì
    jīn
    jiē
    shí
    zhuì
    qìng
    nán
    shèng
    chén
    cān
    kān
    xǐng
    cáo
    cān
    jiǔ
    hèn
    kōng
    cháng
    bìng
    néng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1