黄庭坚 (1045-1105),字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,又称豫章黄先生,汉族,洪州分宁(今江西修水)人。北宋诗人、词人、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,而且,他跟杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄为其中一宗)之称。英宗治平四年(1067)进士。历官叶县尉、北京国子监教授、校书郎、著作佐郎、秘书丞、涪州别驾、黔州安置等。诗歌方面,他与苏轼并称为“苏黄”;书法方面,他则与苏轼、米芾、蔡襄并称为“宋代四大家”;词作方面,虽曾与秦观并称“秦黄”,但黄氏的词作成就却远逊于秦氏。
《阮郎归·黔中桃李可寻芳》
分享数:3
朝代: 宋朝 | 作者:黄庭坚 | 类型:写人|写茶|写酒|

黔中桃李可寻芳。

摘茶人自忙。

月团犀腌斗圆方。

研膏入焙香。

青箬裹,绛纱囊。

品高闻外江。

酒阑传碗舞红裳。

都濡春味长。

拼音
ruǎn láng guī · · qián zhōng táo xún fāng
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
qián zhōng táo xún fāng        zhāi chá rén máng        yuè tuán yān dòu yuán fāng        yán gāo bèi xiāng        qīng ruò guǒ jiàng shā náng        pǐn gāo wén wài jiāng        jiǔ lán chuán wǎn hóng shang        dōu chūn wèi zhǎng       
阮郎归·黔中桃李可寻芳注音
  • ruǎn
    láng
    guī
    ·
    ·
    qián
    zhōng
    táo
    xún
    fāng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    huáng
    tíng
    jiān
  • qián
    zhōng
    táo
    xún
    fāng
    zhāi
    chá
    rén
    máng
    yuè
    tuán
    yān
    dòu
    yuán
    fāng
    yán
    gāo
    bèi
    xiāng
    qīng
    ruò
    guǒ
    jiàng
    shā
    náng
    pǐn
    gāo
    wén
    wài
    jiāng
    jiǔ
    lán
    chuán
    wǎn
    hóng
    shang
    dōu
    chūn
    wèi
    zhǎng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1