宋筠州高安人,字敏求,一字好古。少时尝与其宗人交讼于官,刘清之为说《易》之《讼》、《家人》二卦,伯敏瞿然,即以讼赀市《程传》归,遂为学者。又尝以书通问朱熹,熹告以为学当专心致志,遂终身为象山之学,不名他师。► 李伯敏的诗文(1篇)

李伯敏其它作品精选

zuopinjingxuan

《闻象山论学语有得》
分享数:2
朝代: 宋朝 | 作者:李伯敏 | 类型:

纷纷枝叶漫推寻,到底根株只在心。

莫笑无弦陶靖节,个中三叹有遗音。

拼音
wén xiàng shān lùn xué yǒu
[ [ sòng cháo ] ] mǐn
fēn fēn zhī màn tuī xún dào gēn zhū zhī zài xīn        xiào xián táo jìng jiē zhōng sān tàn yǒu yīn       
闻象山论学语有得注音
  • wén
    xiàng
    shān
    lùn
    xué
    yǒu
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    mǐn
  • fēn
    fēn
    zhī
    màn
    tuī
    xún
    dào
    gēn
    zhū
    zhī
    zài
    xīn
    xiào
    xián
    táo
    jìng
    jiē
    zhōng
    sān
    tàn
    yǒu
    yīn

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1