杨基(1326~1378)元末明初诗人。字孟载,号眉庵。原籍嘉州(今四川乐山),大父仕江左,遂家吴中(今浙江湖州),“吴中四杰”之一。元末,曾入张士诚幕府,为丞相府记室,后辞去。明初为荥阳知县,累官至山西按察使,后被谗夺官,罚服劳役。死于工所。 杨基诗风清俊纤巧,其中五言律诗《岳阳楼》境界开阔,时人称杨基为“五言射雕手”。少时曾著《论鉴》十万余言。又于杨维桢席上赋《铁笛》诗,当时维桢已成名流,对杨基倍加称赏:“吾意诗境荒矣,今当让子一头地。”杨基与高启、张羽、徐贲为诗友,时人称为“吴中四杰”。

杨基其它作品精选

zuopinjingxuan

《闻官军南征解围有日喜而遂咏(二首)·零》
分享数:1
朝代: 明朝 | 作者:杨基 | 类型:写风|写人|故乡|写云|

两河精骑向襄阳,全蜀材臣出凤翔。

天下风云争会合,江东子弟谩抢攘。

人皆厌乱思平世,谁不将归说故乡。

我有先茔依古井,十年不奠一壶浆。

拼音
wén guān jun1 nán zhēng jiě wéi yǒu ér suí yǒng èr shǒu · · líng
[ [ míng cháo ] ] yáng
liǎng jīng xiàng xiāng yáng quán shǔ cái chén chū fèng xiáng        tiān xià fēng yún zhēng huì jiāng dōng màn qiǎng rǎng        rén jiē yàn luàn píng shì shuí jiāng guī shuō xiāng        yǒu xiān yíng jǐng shí nián diàn jiāng       
闻官军南征解围有日喜而遂咏(二首)·零注音
  • wén
    guān
    jun1
    nán
    zhēng
    jiě
    wéi
    yǒu
    ér
    suí
    yǒng
    èr
    shǒu
    ·
    ·
    líng
  • [
    [
    míng
    cháo
    ]
    ]
    yáng
  • liǎng
    jīng
    xiàng
    xiāng
    yáng
    quán
    shǔ
    cái
    chén
    chū
    fèng
    xiáng
    tiān
    xià
    fēng
    yún
    zhēng
    huì
    jiāng
    dōng
    màn
    qiǎng
    rǎng
    rén
    jiē
    yàn
    luàn
    píng
    shì
    shuí
    jiāng
    guī
    shuō
    xiāng
    yǒu
    xiān
    yíng
    jǐng
    shí
    nián
    diàn
    jiāng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1