李格非(约1045~约1105年)北宋文学家。字文叔,山东济南历下人,女词人李清照父。李清照《上枢密韩公诗二首》诗序中称“父祖皆出韩公门下”,可知其父祖辈皆为“蚤有盛名,识量英伟”(《宋史·韩琦传》)的学士韩琦的门下士。幼时聪敏警俊,刻意于经学,著《礼记说》数十万言。宋神宗熙宁九年(1076年)中进士,初任冀州(今河北冀县)司户参军、试学官,后为郓州(今山东东平)教授。宋代有兼职兼薪制度,郡守见他清贫,欲让他兼任其他官职,他断然谢绝,表现了廉洁清正的风节。

李格非其它作品精选

zuopinjingxuan

《书洛阳名园记后》
分享数:82
朝代: 宋朝 | 作者:李格非 | 类型:古文观止|池塘|

洛阳处天下之中,挟崤渑之阻,当秦陇之襟喉,而赵魏之走集,盖四方必争之地也。

天下当无事则已,有事,则洛阳先受兵。

予故尝曰:“洛阳之盛衰,天下治乱之候也。

” 方唐贞观、开元之间,公卿贵戚开馆列第于东都者,号千有余邸。

及其乱离,继以五季之酷,其池塘竹树,兵车蹂践,废而为丘墟。

高亭大榭,烟火焚燎,化而为灰烬,与唐俱灭而共亡,无馀处矣。

予故尝曰:“园圃之废兴,洛阳盛衰之候也。

” 且天下之治乱,候于洛阳之盛衰而知;洛阳之盛衰,候于园圃之废兴而得。

则《名园记》之作,予岂徒然哉? 呜呼!公卿大夫方进于朝,放乎一己之私以自为,而忘天下之治忽,欲退享此乐,得乎?唐之末路是已。

拼音
shū luò yáng míng yuán hòu
[ [ sòng cháo ] ] fēi
luò yáng chù tiān xià zhī zhōng , , jiā xiáo miǎn zhī , , dāng qín lǒng zhī jīn hóu , , ér zhào wèi zhī zǒu , , gài fāng zhēng zhī       
tiān xià dāng shì , , yǒu shì , , luò yáng xiān shòu bīng       
cháng yuē : : luò yáng zhī shèng shuāi , , tiān xià zhì luàn zhī hòu       
       fāng táng zhēn guān kāi yuán zhī jiān , , gōng qīng guì kāi guǎn liè dōng dōu zhě , , hào qiān yǒu       
luàn , , zhī , , chí táng zhú shù , , bīng chē róu jiàn , , fèi ér wéi qiū       
gāo tíng xiè , , yān huǒ fén liáo , , huà ér wéi huī jìn , , táng miè ér gòng wáng , , chù       
cháng yuē : : yuán zhī fèi xìng , , luò yáng shèng shuāi zhī hòu       
       qiě tiān xià zhī zhì luàn , , hòu luò yáng zhī shèng shuāi ér zhī ; ; luò yáng zhī shèng shuāi , , hòu yuán zhī fèi xìng ér       
míng yuán zhī zuò , , rán zāi ? ?        ! ! gōng qīng fāng jìn cháo , , fàng zhī wéi , , ér wàng tiān xià zhī zhì , , tuì 退 xiǎng , , ? ? táng zhī shì
书洛阳名园记后注音
  • shū
    luò
    yáng
    míng
    yuán
    hòu
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    fēi
  • luò
    yáng
    chù
    tiān
    xià
    zhī
    zhōng
    ,
    ,
    jiā
    xiáo
    miǎn
    zhī
    ,
    ,
    dāng
    qín
    lǒng
    zhī
    jīn
    hóu
    ,
    ,
    ér
    zhào
    wèi
    zhī
    zǒu
    ,
    ,
    gài
    fāng
    zhēng
    zhī
  • tiān
    xià
    dāng
    shì
    ,
    ,
    yǒu
    shì
    ,
    ,
    luò
    yáng
    xiān
    shòu
    bīng
  • cháng
    yuē
    :
    :
    luò
    yáng
    zhī
    shèng
    shuāi
    ,
    ,
    tiān
    xià
    zhì
    luàn
    zhī
    hòu
  •  
    fāng
    táng
    zhēn
    guān
    kāi
    yuán
    zhī
    jiān
    ,
    ,
    gōng
    qīng
    guì
    kāi
    guǎn
    liè
    dōng
    dōu
    zhě
    ,
    ,
    hào
    qiān
    yǒu
  • luàn
    ,
    ,
    zhī
    ,
    ,
    chí
    táng
    zhú
    shù
    ,
    ,
    bīng
    chē
    róu
    jiàn
    ,
    ,
    fèi
    ér
    wéi
    qiū
  • gāo
    tíng
    xiè
    ,
    ,
    yān
    huǒ
    fén
    liáo
    ,
    ,
    huà
    ér
    wéi
    huī
    jìn
    ,
    ,
    táng
    miè
    ér
    gòng
    wáng
    ,
    ,
    chù
  • cháng
    yuē
    :
    :
    yuán
    zhī
    fèi
    xìng
    ,
    ,
    luò
    yáng
    shèng
    shuāi
    zhī
    hòu
  •  
    qiě
    tiān
    xià
    zhī
    zhì
    luàn
    ,
    ,
    hòu
    luò
    yáng
    zhī
    shèng
    shuāi
    ér
    zhī
    ;
    ;
    luò
    yáng
    zhī
    shèng
    shuāi
    ,
    ,
    hòu
    yuán
    zhī
    fèi
    xìng
    ér
  • míng
    yuán
    zhī
    zuò
    ,
    ,
    rán
    zāi
    ?
    ?
     
    !
    !
    gōng
    qīng
    fāng
    jìn
    cháo
    ,
    ,
    fàng
    zhī
    wéi
    ,
    ,
    ér
    wàng
    tiān
    xià
    zhī
    zhì
    ,
    ,
    tuì
    退
    xiǎng
    ,
    ,
    ?
    ?
    táng
    zhī
    shì
题解

  这是《洛阳名园记》一书的后记。

  后记一般交代写作缘由和经过,很难有振聋发聩之语。而本文论证从洛阳的盛衰可以看出国家的治乱,洛阳园林的兴废可以看出洛阳的盛衰。一句话,洛阳园林是国家治乱兴衰的晴雨表,指出《洛阳名园记》不是白白写的,对朝廷的腐败提出了强烈的忠告,表现了作者对衰微的国势的清醒认识和深刻忧虑,简直是在敲警钟!作者是借唐讽宋,用意十分清楚。“唐之末路是矣”不就是一种警示吗?“旁观者清,当局者迷”,宋朝统治者当然不会理会一个进士的批评和忠告,衰微的国势已难以逆转。过了不久,北宋覆灭,洛阳沦陷,繁丽多姿的众多洛阳名园顿然变成废墟。

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1