曹邺(816─875?),晚唐诗人,字业之,一作邺之,桂州(州治在今广西桂林)人。举进士,屡试不第,作《四怨三愁五情诗》,为舍人韦悫所悉,极力向礼部侍郎裴休加以推荐,这样,曹邺便于唐宣宗大中四年(850)登进士第,初为天平节度府幕僚,咸通二年至六年间(861─865)任太常博士,后以祠部郎中出为洋州(现在陕西省洋县)刺史。又入朝为吏部郎中,后免官归里。与刘驾、李频、郑谷等友善。曹邺诗工五古,文笔简洁洗炼,意深情烈,语言质朴通俗,善采民间口语入诗,在唐诗中独树一帜,颇有影响。《全唐诗》录存其诗一百零八首,编为二卷,数量虽少,但题材多样,原有集,已散佚,后人辑有《曹祠部集》。

曹邺其它作品精选

zuopinjingxuan

《长相思·零》
分享数:1
朝代: 唐朝 | 作者:曹邺 | 类型:写云|

剪妾身上巾,赠郎伤妾神。

郎车不暂停,妾貌宁长春?

青天无停云,沧海无停津。

遣妾空床梦,夜夜随车轮。

拼音
zhǎng xiàng · · líng
[ [ táng cháo ] ] cáo
jiǎn qiè shēn shàng jīn zèng láng shāng qiè shén        láng chē zàn tíng qiè mào níng zhǎng chūn ? ?        qīng tiān tíng yún cāng hǎi tíng jīn        qiǎn qiè kōng chuáng mèng suí chē lún       
长相思·零注音
  • zhǎng
    xiàng
    ·
    ·
    líng
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    cáo
  • jiǎn
    qiè
    shēn
    shàng
    jīn
    zèng
    láng
    shāng
    qiè
    shén
    láng
    chē
    zàn
    tíng
    qiè
    mào
    níng
    zhǎng
    chūn
    ?
    ?
    qīng
    tiān
    tíng
    yún
    cāng
    hǎi
    tíng
    jīn
    qiǎn
    qiè
    kōng
    chuáng
    mèng
    suí
    chē
    lún

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1