曹叡(204?-239年1月22日),即魏明帝,字元仲,豫州沛国谯县(今安徽省亳州市)人。三国时期曹魏第二任皇帝(226年至239年在位)。魏文帝曹丕长子,母为文昭甄皇后。曹叡在位期间指挥曹真、司马懿等人成功防御了吴、蜀的多次攻伐,并且平定鲜卑,攻灭公孙渊,设置律博士制度,重视狱讼审理,与尚书陈群等人制《魏律》十八篇,是古代法典编纂史上的重大进步。景初三年(239年),曹叡病逝于洛阳,时年三十六岁,庙号烈祖,谥号明帝,葬于高平陵。曹叡能诗文,与曹

曹叡其它作品精选

zuopinjingxuan

经典名句

rementuijian

《长歌行》
分享数:3
朝代: 魏晋 | 作者:曹叡 | 类型:写景|写鸟|写人|人情|感时|写草|

静夜在能寐。

耳听众禽鸣。

大城育狐兔。

高墉多鸟声。

坏宇何寥廓。

宿屋邪草生。

中心感时物。

抚剑下前庭。

翔佯于阶际。

景星一何明。

仰首观灵宿。

北辰奋休荣。

哀彼失羣燕。

丧偶独茕茕。

单心谁与侣。

造房孰与成。

徒然喟有和。

悲惨伤人情。

余情偏易感。

怀往增愤盈。

吐吟音不彻。

泣涕沾罗缨。

拼音
zhǎng háng
[ [ wèi jìn ] ] cáo ruì
jìng zài néng mèi        ěr tīng zhòng qín míng        chéng        gāo yōng duō niǎo shēng        huài liáo kuò        xiǔ 宿 xié cǎo shēng        zhōng xīn gǎn shí        jiàn xià qián tíng        xiáng yáng jiē        jǐng xīng míng        yǎng shǒu guān líng xiǔ 宿        běi chén fèn xiū róng        āi shī qún yàn        sàng ǒu qióng qióng        dān xīn shuí        zào fáng shú chéng        rán kuì yǒu        bēi cǎn shāng rén qíng        qíng piān gǎn        huái 怀 wǎng zēng fèn yíng        yín yīn chè        zhān luó yīng       
长歌行注音
  • zhǎng
    háng
  • [
    [
    wèi
    jìn
    ]
    ]
    cáo
    ruì
  • jìng
    zài
    néng
    mèi
    ěr
    tīng
    zhòng
    qín
    míng
    chéng
    gāo
    yōng
    duō
    niǎo
    shēng
    huài
    liáo
    kuò
    xiǔ
    宿
    xié
    cǎo
    shēng
    zhōng
    xīn
    gǎn
    shí
    jiàn
    xià
    qián
    tíng
    xiáng
    yáng
    jiē
    jǐng
    xīng
    míng
    yǎng
    shǒu
    guān
    líng
    xiǔ
    宿
    běi
    chén
    fèn
    xiū
    róng
    āi
    shī
    qún
    yàn
    sàng
    ǒu
    qióng
    qióng
    dān
    xīn
    shuí
    zào
    fáng
    shú
    chéng
    rán
    kuì
    yǒu
    bēi
    cǎn
    shāng
    rén
    qíng
    qíng
    piān
    gǎn
    huái
    怀
    wǎng
    zēng
    fèn
    yíng
    yín
    yīn
    chè
    zhān
    luó
    yīng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1