刘基(1311年7月1日-1375年5月16日)字伯温,谥曰文成,元末明初杰出的军事谋略家、政治家、文学家和思想家,明朝开国元勋,汉族,浙江文成南田(原属青田)人,故时人称他刘青田,明洪武三年(1370)封诚意伯,人们又称他刘诚意。武宗正德九年追赠太师,谥号文成,后人又称他刘文成、文成公。刘基通经史、晓天文、精兵法。他辅佐朱元璋完成帝业、开创明朝并尽力保持国家的安定,因而驰名天下,被后人比作诸葛武侯。朱元璋多次称刘基为:“吾之子房也。”在文学史上,刘基与宋濂、高启并称“明初诗文三大家”。中国民间广泛流传着“三分天下诸葛亮,一统江山刘伯温;前朝军师诸葛亮,后朝军师刘伯温”的说法。他以神机妙算、运筹帷幄著称于世。...
《长歌续短歌》
分享数:2
朝代: 明朝 | 作者:刘基 | 类型:写花|写山|写人|悲歌|

短歌调促情苦悲,长歌引愁无绝期。

短声欲尽长声续,似是荆山人泣玉。

悲哉荆山泣玉人,但知贵玉不贵身。

纵令哭尽歌堪听,何异春花委路尘。

古称悲歌可当哭,伤心如中金石镞。

更不必听蔡琰笳,又不必听渐离筑。

长歌飘扬彻九天,短歌呜咽入九泉。

徒言歌哭两情异,谁知歌声尤可怜。

拼音
zhǎng duǎn
[ [ míng cháo ] ] liú
duǎn diào qíng bēi zhǎng yǐn chóu jué        duǎn shēng jìn zhǎng shēng shì jīng shān rén        bēi zāi jīng shān rén dàn zhī guì guì shēn        zòng lìng jìn kān tīng chūn huā wěi chén        chēng bēi dāng shāng xīn zhōng jīn shí        gèng tīng cài yǎn jiā yòu tīng jiàn zhù        zhǎng piāo yáng chè jiǔ tiān duǎn yān jiǔ quán        yán liǎng qíng shuí zhī shēng yóu lián       
长歌续短歌注音
  • zhǎng
    duǎn
  • [
    [
    míng
    cháo
    ]
    ]
    liú
  • duǎn
    diào
    qíng
    bēi
    zhǎng
    yǐn
    chóu
    jué
    duǎn
    shēng
    jìn
    zhǎng
    shēng
    shì
    jīng
    shān
    rén
    bēi
    zāi
    jīng
    shān
    rén
    dàn
    zhī
    guì
    guì
    shēn
    zòng
    lìng
    jìn
    kān
    tīng
    chūn
    huā
    wěi
    chén
    chēng
    bēi
    dāng
    shāng
    xīn
    zhōng
    jīn
    shí
    gèng
    tīng
    cài
    yǎn
    jiā
    yòu
    tīng
    jiàn
    zhù
    zhǎng
    piāo
    yáng
    chè
    jiǔ
    tiān
    duǎn
    yān
    jiǔ
    quán
    yán
    liǎng
    qíng
    shuí
    zhī
    shēng
    yóu
    lián

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1