徐陵(507~583)字孝穆,东海郯(今山东郯城)人,徐摛之子。南朝梁陈间的诗人,文学家。早年即以诗文闻名。八岁能文,十二岁通《庄子》、《老子》。长大后,博涉史籍,有口才。梁武帝萧衍时期,任东宫学士,常出入禁闼,为当时宫体诗人,与庾信齐名,并称“徐庾”,与宋朝郭茂倩并称“乐府双壁。”入陈后历任尚书左仆射,中书监等职,继续宫体诗创作,诗文皆以轻靡绮艳见称。至德元年去世,时年七十七,赠镇右将军、特进,其侍中、左光禄、鼓吹、侯如故,谥曰章。 有四子:徐俭,徐份,徐仪,徐僔。

徐陵其它作品精选

zuopinjingxuan

《长安道》
分享数:7
朝代: 南北朝 | 作者:徐陵 | 类型:写桥|

辇道乘双阙。

豪雄被五都。

横桥象天汉。

法驾应坤图。

韩康卖良药。

董偃鬻明珠。

喧喧拥车骑。

非但执金吾。

拼音
zhǎng ān dào
[ [ nán běi cháo ] ] líng
niǎn dào chéng shuāng què        háo xióng bèi dōu        héng qiáo xiàng tiān hàn        jià yīng kūn        hán kāng mài liáng yào        dǒng yǎn míng zhū        xuān xuān yōng chē        fēi dàn zhí jīn       
长安道注音
  • zhǎng
    ān
    dào
  • [
    [
    nán
    běi
    cháo
    ]
    ]
    líng
  • niǎn
    dào
    chéng
    shuāng
    què
    háo
    xióng
    bèi
    dōu
    héng
    qiáo
    xiàng
    tiān
    hàn
    jià
    yīng
    kūn
    hán
    kāng
    mài
    liáng
    yào
    dǒng
    yǎn
    míng
    zhū
    xuān
    xuān
    yōng
    chē
    fēi
    dàn
    zhí
    jīn

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1