杨维桢(1296—1370)元末明初著名诗人、文学家、书画家和戏曲家。字廉夫,号铁崖、铁笛道人,又号铁心道人、铁冠道人、铁龙道人、梅花道人等,晚年自号老铁、抱遗老人、东维子,会稽(浙江诸暨)枫桥全堂人。与陆居仁、钱惟善合称为“元末三高士”。杨维祯的诗,最富特色的是他的古乐府诗,既婉丽动人,又雄迈自然,史称“铁崖体”,极为历代文人所推崇。有称其为“一代诗宗”、“标新领异”的,也有誉其“以横绝一世之才,乘其弊而力矫之”的,当代学者杨镰更称其为“元末江南诗坛泰斗”。有《东维子文集》、《铁崖先生古乐府》行世。
《野亭》
分享数:3
朝代: 元朝 | 作者:杨维桢 | 类型:写水|写草|写云|

孟郊得野趣,野有真曜庐。

魏先得野趣,野有野堂居。

云间沈东氏,■草衣野夫。

东屯田可种,西壤水可渔。

门无索租吏,家有种树书。

野亭开草树,野具集朋徒。

试问朝市宅,传舍不须臾。

朝悬奉铁券,莫死已属镂。

始知野亭野,庙堂如不如?

拼音
tíng
[ [ yuán cháo ] ] yáng wéi zhēn
mèng jiāo yǒu zhēn yào        wèi xiān yǒu táng        yún jiān shěn dōng shì cǎo        dōng tún tián zhǒng 西 rǎng shuǐ        mén suǒ jiā yǒu zhǒng shù shū        tíng kāi cǎo shù péng        shì wèn cháo shì zhái chuán shě        cháo xuán fèng tiě quàn shǔ lòu        shǐ zhī tíng miào táng ? ?       
野亭注音
  • tíng
  • [
    [
    yuán
    cháo
    ]
    ]
    yáng
    wéi
    zhēn
  • mèng
    jiāo
    yǒu
    zhēn
    yào
    wèi
    xiān
    yǒu
    táng
    yún
    jiān
    shěn
    dōng
    shì
    cǎo
    dōng
    tún
    tián
    zhǒng
    西
    rǎng
    shuǐ
    mén
    suǒ
    jiā
    yǒu
    zhǒng
    shù
    shū
    tíng
    kāi
    cǎo
    shù
    péng
    shì
    wèn
    cháo
    shì
    zhái
    chuán
    shě
    cháo
    xuán
    fèng
    tiě
    quàn
    shǔ
    lòu
    shǐ
    zhī
    tíng
    miào
    táng
    ?
    ?

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1