梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。
《重赋白兔》
分享数:2
朝代: 宋朝 | 作者:梅尧臣 | 类型:写山|写人|写草|

毛氏颖出中山中,衣白兔褐求文公。

文公尝为颖作传,使颖名字存无穷。

遍走五岳都不逢,乃至琅琊闻醉翁。

醉翁传是昌黎之後身,文章节行一以同。

涤人喜其就笼绁,遂与提携来自东。

见公於钜鳖之峰,正草命令辞如虹。

笔秃愿脱冠以从,赤身谢德归蒿蓬。

拼音
zhòng bái
[ [ sòng cháo ] ] méi yáo chén
máo shì yǐng chū zhōng shān zhōng bái qiú wén gōng        wén gōng cháng wéi yǐng zuò chuán shǐ 使 yǐng míng cún qióng        biàn zǒu yuè dōu féng nǎi zhì láng wén zuì wēng        zuì wēng chuán shì chāng zhī hòu shēn wén zhāng jiē háng tóng        rén jiù lóng xiè suí xié lái dōng        jiàn gōng biē zhī fēng zhèng cǎo mìng lìng hóng        yuàn tuō guàn cóng chì shēn xiè guī hāo péng       
重赋白兔注音
  • zhòng
    bái
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    méi
    yáo
    chén
  • máo
    shì
    yǐng
    chū
    zhōng
    shān
    zhōng
    bái
    qiú
    wén
    gōng
    wén
    gōng
    cháng
    wéi
    yǐng
    zuò
    chuán
    shǐ
    使
    yǐng
    míng
    cún
    qióng
    biàn
    zǒu
    yuè
    dōu
    féng
    nǎi
    zhì
    láng
    wén
    zuì
    wēng
    zuì
    wēng
    chuán
    shì
    chāng
    zhī
    hòu
    shēn
    wén
    zhāng
    jiē
    háng
    tóng
    rén
    jiù
    lóng
    xiè
    suí
    xié
    lái
    dōng
    jiàn
    gōng
    biē
    zhī
    fēng
    zhèng
    cǎo
    mìng
    lìng
    hóng
    yuàn
    tuō
    guàn
    cóng
    chì
    shēn
    xiè
    guī
    hāo
    péng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1