黄庭坚 (1045-1105),字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,又称豫章黄先生,汉族,洪州分宁(今江西修水)人。北宋诗人、词人、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,而且,他跟杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄为其中一宗)之称。英宗治平四年(1067)进士。历官叶县尉、北京国子监教授、校书郎、著作佐郎、秘书丞、涪州别驾、黔州安置等。诗歌方面,他与苏轼并称为“苏黄”;书法方面,他则与苏轼、米芾、蔡襄并称为“宋代四大家”;词作方面,虽曾与秦观并称“秦黄”,但黄氏的词作成就却远逊于秦氏。
《醉蓬莱·对朝云叆叇》
分享数:3
朝代: 宋朝 | 作者:黄庭坚 | 类型:写雨|写水|写马|写人|写云|写酒|

对朝云叆叇,暮雨霏微,乱峰相倚。

巫峡高唐,锁楚宫朱翠。

画戟移春,靓妆迎马,向一川都会。

万里投荒,一身吊影,成何欢意。

尽道黔南,去天尺五,望极神州,万里烟水。

尊酒公堂,有中朝佳士。

荔颊红深,麝脐香满,醉舞裀歌袂。

杜宇声声,催人到晓,不如归是。

拼音
zuì péng lái · · duì cháo yún ài dài
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
duì cháo yún ài dài fēi wēi luàn fēng xiàng        xiá gāo táng suǒ chǔ gōng zhū cuì        huà chūn liàng zhuāng yíng xiàng chuān dōu huì        wàn tóu huāng shēn diào yǐng chéng huān        jìn dào qián nán tiān chǐ wàng shén zhōu wàn yān shuǐ        zūn jiǔ gōng táng yǒu zhōng cháo jiā shì        jiá hóng shēn shè xiāng mǎn zuì yīn mèi        shēng shēng cuī rén dào xiǎo guī shì       
醉蓬莱·对朝云叆叇注音
  • zuì
    péng
    lái
    ·
    ·
    duì
    cháo
    yún
    ài
    dài
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    huáng
    tíng
    jiān
  • duì
    cháo
    yún
    ài
    dài
    fēi
    wēi
    luàn
    fēng
    xiàng
    xiá
    gāo
    táng
    suǒ
    chǔ
    gōng
    zhū
    cuì
    huà
    chūn
    liàng
    zhuāng
    yíng
    xiàng
    chuān
    dōu
    huì
    wàn
    tóu
    huāng
    shēn
    diào
    yǐng
    chéng
    huān
    jìn
    dào
    qián
    nán
    tiān
    chǐ
    wàng
    shén
    zhōu
    wàn
    yān
    shuǐ
    zūn
    jiǔ
    gōng
    táng
    yǒu
    zhōng
    cháo
    jiā
    shì
    jiá
    hóng
    shēn
    shè
    xiāng
    mǎn
    zuì
    yīn
    mèi
    shēng
    shēng
    cuī
    rén
    dào
    xiǎo
    guī
    shì

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1