张镃(1153—1221?)原字时可,因慕郭功甫,故易字功甫,号约斋。先世成纪(今甘肃天水)人,寓居临安(现浙江杭州),卜居南湖。出生显赫,张镃为宋南渡名将张俊曾孙,刘光世外孙。张镃又是宋末著名诗词家张炎的曾祖,是张氏家族由武功转向文阶过程中的重要环节。隆兴二年(1164),为大理司直。淳熙年间直秘阁通判婺州。庆元初为司农寺主簿,迁司农寺丞。开禧三年(1207)与谋诛韩侂胄,又欲去宰相史弥远,事泄,于嘉定四年十二月被除名象州编管,卒于是年后。
《醉后偶书》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:张镃 | 类型:写雨|写雪|写风|写山|写梅|写云|

绳床不解双足顽,藜杖易厌前庭悭。

茱萸颗小梅孕白,玳瑁文皱苔移斑。

一镫左计坐北牖,万骑纵猎思南山。

便呼滕六雨好雪,风卷闰郊无賸叶。

鞚飞转旋疾於鹰,箭劲弓鸣兽旁截。

芳醪鲜肉娱宾友,挝鼓掁弦催舞袖。

横行未绝五原边,不死终归三辅右。

望南再拜称君寿,愚臣岂解酬恩厚。

古来相际必风云,今日名王宜有后。

拼音
zuì hòu ǒu shū
[ [ sòng cháo ] ] zhāng
shéng chuáng jiě shuāng wán zhàng yàn qián tíng qiān        zhū xiǎo méi yùn bái dài mào wén zhòu tái bān        dèng zuǒ zuò běi yǒu wàn zòng liè nán shān        biàn 便 téng liù hǎo xuě fēng juàn rùn jiāo shèng        kòng fēi zhuǎn xuán yīng jiàn jìn gōng míng shòu páng jié        fāng láo xiān ròu bīn yǒu chéng xián cuī xiù        héng háng wèi jué yuán biān zhōng guī sān yòu        wàng nán zài bài chēng jun1 shòu 寿 chén jiě chóu ēn hòu        lái xiàng fēng yún jīn míng wáng yǒu hòu       
醉后偶书注音
  • zuì
    hòu
    ǒu
    shū
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    zhāng
  • shéng
    chuáng
    jiě
    shuāng
    wán
    zhàng
    yàn
    qián
    tíng
    qiān
    zhū
    xiǎo
    méi
    yùn
    bái
    dài
    mào
    wén
    zhòu
    tái
    bān
    dèng
    zuǒ
    zuò
    běi
    yǒu
    wàn
    zòng
    liè
    nán
    shān
    biàn
    便
    téng
    liù
    hǎo
    xuě
    fēng
    juàn
    rùn
    jiāo
    shèng
    kòng
    fēi
    zhuǎn
    xuán
    yīng
    jiàn
    jìn
    gōng
    míng
    shòu
    páng
    jié
    fāng
    láo
    xiān
    ròu
    bīn
    yǒu
    chéng
    xián
    cuī
    xiù
    héng
    háng
    wèi
    jué
    yuán
    biān
    zhōng
    guī
    sān
    yòu
    wàng
    nán
    zài
    bài
    chēng
    jun1
    shòu
    寿
    chén
    jiě
    chóu
    ēn
    hòu
    lái
    xiàng
    fēng
    yún
    jīn
    míng
    wáng
    yǒu
    hòu

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1