湖广黄冈人,字稚钦,王廷瞻兄。恃才放恣,甚至上树呼叫,馆师无如之何。正德十二年进士,选翰林庶吉士。因疏谏武宗南巡,罚跪受杖。时已授给事中,乃出为裕州知州。失职怨望,为上官所劾,罢归乡里。屏居二十余年,嗜酒纵倡为乐。达官贵人来家,蓬发跣足延见。时衣红纻窄衫,骑牛跨马,啸歌田野间。诗婉丽多风,文长于尺牍。有《梦泽集》。
《遣兴(二首)·零》
分享数:0
朝代: 明朝 | 作者:王廷陈 | 类型:写雨|写人|

南裔虽一区,险阻纷可凭。

民居寄溪谷,雾雨常昼冥。

妻子像蛇虺,魑魅冒人形。

沙虫潜射影,触之丧其生。

古来域称绝,何足烦天兵。

吾闻王者师,无战唯有征。

一卒不备归,良已亏威灵。

地于东南缺,天乃西北倾。

二仪有不足,并包人岂能。

拼音
qiǎn xìng èr shǒu · · líng
[ [ míng cháo ] ] wáng tíng chén
nán suī xiǎn fēn píng        mín cháng zhòu míng        xiàng shé huī chī mèi mào rén xíng        shā chóng qián shè yǐng chù zhī sàng shēng        lái chēng jué fán tiān bīng        wén wáng zhě shī zhàn wéi yǒu zhēng        bèi guī liáng kuī wēi líng        dōng nán quē tiān nǎi 西 běi qīng        èr yǒu bìng bāo rén néng       
遣兴(二首)·零注音
  • qiǎn
    xìng
    èr
    shǒu
    ·
    ·
    líng
  • [
    [
    míng
    cháo
    ]
    ]
    wáng
    tíng
    chén
  • nán
    suī
    xiǎn
    fēn
    píng
    mín
    cháng
    zhòu
    míng
    xiàng
    shé
    huī
    chī
    mèi
    mào
    rén
    xíng
    shā
    chóng
    qián
    shè
    yǐng
    chù
    zhī
    sàng
    shēng
    lái
    chēng
    jué
    fán
    tiān
    bīng
    wén
    wáng
    zhě
    shī
    zhàn
    wéi
    yǒu
    zhēng
    bèi
    guī
    liáng
    kuī
    wēi
    líng
    dōng
    nán
    quē
    tiān
    nǎi
    西
    běi
    qīng
    èr
    yǒu
    bìng
    bāo
    rén
    néng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1