黄庭坚 (1045-1105),字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,又称豫章黄先生,汉族,洪州分宁(今江西修水)人。北宋诗人、词人、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,而且,他跟杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄为其中一宗)之称。英宗治平四年(1067)进士。历官叶县尉、北京国子监教授、校书郎、著作佐郎、秘书丞、涪州别驾、黔州安置等。诗歌方面,他与苏轼并称为“苏黄”;书法方面,他则与苏轼、米芾、蔡襄并称为“宋代四大家”;词作方面,虽曾与秦观并称“秦黄”,但黄氏的词作成就却远逊于秦氏。
《送黄龙晓禅师住观音颂》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:黄庭坚 | 类型:写风|

黄龙一卧十五年,搅潭惊起旧头角。

张公搅潭是好心,但向西江起风雹。

河阳新妇画蛾眉,老婆不可重新学。

长连体上铺棘针,满钵饭飣铁菱角。

有能欢喜受供养,聪明一一安排著。

张公若问解何宗,食月虾蟆救月弓。

拼音
sòng huáng lóng xiǎo chán shī zhù guān yīn sòng
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
huáng lóng shí nián jiǎo tán jīng jiù tóu jiǎo        zhāng gōng jiǎo tán shì hǎo xīn dàn xiàng 西 jiāng fēng báo        yáng xīn huà é méi lǎo zhòng xīn xué        zhǎng lián shàng zhēn mǎn fàn dìng tiě líng jiǎo        yǒu néng huān shòu gòng yǎng cōng míng ān pái zhe        zhāng gōng ruò wèn jiě zōng shí yuè xiā jiù yuè gōng       
送黄龙晓禅师住观音颂注音
  • sòng
    huáng
    lóng
    xiǎo
    chán
    shī
    zhù
    guān
    yīn
    sòng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    huáng
    tíng
    jiān
  • huáng
    lóng
    shí
    nián
    jiǎo
    tán
    jīng
    jiù
    tóu
    jiǎo
    zhāng
    gōng
    jiǎo
    tán
    shì
    hǎo
    xīn
    dàn
    xiàng
    西
    jiāng
    fēng
    báo
    yáng
    xīn
    huà
    é
    méi
    lǎo
    zhòng
    xīn
    xué
    zhǎng
    lián
    shàng
    zhēn
    mǎn
    fàn
    dìng
    tiě
    líng
    jiǎo
    yǒu
    néng
    huān
    shòu
    gòng
    yǎng
    cōng
    míng
    ān
    pái
    zhe
    zhāng
    gōng
    ruò
    wèn
    jiě
    zōng
    shí
    yuè
    xiā
    jiù
    yuè
    gōng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1