王迈(1184~1248) ,南宋诗人。字实之,一作贯之。自号臞轩居士。今福建仙游县园庄镇(旧称慈孝里)人。嘉定十年(1217)进士,经历南外睦宗院教授、漳州通判等职。为人刚直敢言,刘克庄曾以"策好人争诵,名高士责全"诗句相赠。后来他由于应诏直言,被台官弹劾而降职。淳□中,主持邵武军事务,死后追封为司农少卿。  宁宗嘉定十年(1217),迈入京应试,擢吴潜榜进士甲科第四人,授潭州观察推官,廉谨靖恭,以爱人为主,诚信不欺,抚民以仁。
《送黄殿讲成父赴广东漕四首·二》
分享数:2
朝代: 宋朝 | 作者:王迈 | 类型:写山|写草|写云|

尽一催归白玉京,浮云偏妒月华明。

凤凰远举弋何慕,鶗鴃争鸣草不馨。

馆列翘才难致仕,杖携灵寿莫扶倾。

重瞳不见贾山久,犹驾轺车作德星。

拼音
sòng huáng diàn 殿 jiǎng chéng guǎng 广 dōng cáo shǒu · · èr
[ [ sòng cháo ] ] wáng mài
jìn cuī guī bái jīng yún piān yuè huá míng        fèng huáng yuǎn guī zhēng míng cǎo xīn        guǎn liè qiào cái nán zhì shì zhàng xié líng shòu 寿 qīng        zhòng tóng jiàn jiǎ shān jiǔ yóu jià yáo chē zuò xīng       
送黄殿讲成父赴广东漕四首·二注音
  • sòng
    huáng
    diàn
    殿
    jiǎng
    chéng
    guǎng
    广
    dōng
    cáo
    shǒu
    ·
    ·
    èr
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    wáng
    mài
  • jìn
    cuī
    guī
    bái
    jīng
    yún
    piān
    yuè
    huá
    míng
    fèng
    huáng
    yuǎn
    guī
    zhēng
    míng
    cǎo
    xīn
    guǎn
    liè
    qiào
    cái
    nán
    zhì
    shì
    zhàng
    xié
    líng
    shòu
    寿
    qīng
    zhòng
    tóng
    jiàn
    jiǎ
    shān
    jiǔ
    yóu
    jià
    yáo
    chē
    zuò
    xīng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1