王恭(1343-? ),字安仲,长乐沙堤人。家贫,少游江湖间,中年隐居七岩山,为樵夫20多年,自号“皆山樵者”。善诗文,与高木秉、陈亮等诸文士唱和,名重一时。诗人王 曾为他作《皆山樵者传》。明永乐二年(1404年),年届六十岁的王恭以儒士荐为翰林待诏,敕修《永乐大典》。永乐五年,《永乐大典》修成,王恭试诗高第,授翰林典籍。不久,辞官返里。王恭作诗,才思敏捷,下笔千言立就,诗风多凄婉,隐喻颇深。为闽中十才子之一,著有《白云樵集》四卷,《草泽狂歌》五卷及《风台清啸》等。

王恭其它作品精选

zuopinjingxuan

《送陈自立游古田》
分享数:5
朝代: 明朝 | 作者:王恭 | 类型:写山|写水|相思|

孤舟何处兴堪携,红树千山野水西。

别路鸿声天外小,荒江帆影望中迷。

到楼残笛兼秋听,向壁新诗倚醉题。

我有相思寄流水,寒潮唯到白沙溪。

拼音
sòng chén yóu tián
[ [ míng cháo ] ] wáng gōng
zhōu chù xìng kān xié hóng shù qiān shān shuǐ 西        bié hóng 鸿 shēng tiān wài xiǎo huāng jiāng fān yǐng wàng zhōng        dào lóu cán jiān qiū tīng xiàng xīn shī zuì        yǒu xiàng liú shuǐ hán cháo wéi dào bái shā       
送陈自立游古田注音
  • sòng
    chén
    yóu
    tián
  • [
    [
    míng
    cháo
    ]
    ]
    wáng
    gōng
  • zhōu
    chù
    xìng
    kān
    xié
    hóng
    shù
    qiān
    shān
    shuǐ
    西
    bié
    hóng
    鸿
    shēng
    tiān
    wài
    xiǎo
    huāng
    jiāng
    fān
    yǐng
    wàng
    zhōng
    dào
    lóu
    cán
    jiān
    qiū
    tīng
    xiàng
    xīn
    shī
    zuì
    yǒu
    xiàng
    liú
    shuǐ
    hán
    cháo
    wéi
    dào
    bái
    shā

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1