家铉翁(约1213~1297)号则堂,眉州(今四川省眉山市东坡区)人。家铉翁身长七尺,状貌奇伟,威严儒雅。以荫补官,累官知常州,迁浙东提点刑狱,入为大理少卿。咸淳八年(1272),权知绍兴府、浙东安抚提举司事。德祐初,权户部侍郎兼知临安府、浙西安抚使,迁户部侍郎,权侍右侍郎,兼枢密都承旨。二年(1276),赐进士出身,拜端明殿学士、签书枢密院事。元兵次近郊,丞相贾馀庆、吴坚檄天下守令以城降,铉翁独不署。奉使元营,留馆中。宋亡,守志不仕。元成宗即位(1294),放还,赐号处士,时年八十二,后数年以寿终。《宋史》有传。有《则堂集》六卷,《彊(强)村丛书》辑为《则堂诗馀》一卷。词存三首收于《全宋词》中。
《送陈真谷赴邢州幕》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:家铉翁 | 类型:写水|写人|人生|

嗟余伏节五寒暑,岂不欲归迷归路。

天涯获识我辈人,乃是三生林壑侣。

病身不死赖公药,僦屋无人因公户。

萧然一身水上萍,惟公为我北道主。

前晨除书到里门,虽为公喜惜公去。

明朝欲别更凄然,谁为我依有文度。

公身方健供时需,人生富贵在迟暮。

衣锦归来定何年,我帆已落吴松浦。

再见便作来生期,临分哽咽不得语。

拼音
sòng chén zhēn xíng zhōu
[ [ sòng cháo ] ] jiā xuàn wēng
jiē jiē hán shǔ guī guī        tiān huò shí bèi rén nǎi shì sān shēng lín        bìng shēn lài gōng yào jiù rén yīn gōng        xiāo rán shēn shuǐ shàng píng wéi gōng wéi běi dào zhǔ        qián chén chú shū dào mén suī wéi gōng gōng        míng cháo bié gèng rán shuí wéi yǒu wén        gōng shēn fāng jiàn gòng shí rén shēng guì zài chí        jǐn guī lái dìng nián fān luò sōng        zài jiàn biàn 便 zuò lái shēng lín fèn gěng yān       
送陈真谷赴邢州幕注音
  • sòng
    chén
    zhēn
    xíng
    zhōu
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    jiā
    xuàn
    wēng
  • jiē
    jiē
    hán
    shǔ
    guī
    guī
    tiān
    huò
    shí
    bèi
    rén
    nǎi
    shì
    sān
    shēng
    lín
    bìng
    shēn
    lài
    gōng
    yào
    jiù
    rén
    yīn
    gōng
    xiāo
    rán
    shēn
    shuǐ
    shàng
    píng
    wéi
    gōng
    wéi
    běi
    dào
    zhǔ
    qián
    chén
    chú
    shū
    dào
    mén
    suī
    wéi
    gōng
    gōng
    míng
    cháo
    bié
    gèng
    rán
    shuí
    wéi
    yǒu
    wén
    gōng
    shēn
    fāng
    jiàn
    gòng
    shí
    rén
    shēng
    guì
    zài
    chí
    jǐn
    guī
    lái
    dìng
    nián
    fān
    luò
    sōng
    zài
    jiàn
    biàn
    便
    zuò
    lái
    shēng
    lín
    fèn
    gěng
    yān

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1