叶适(1150年5月26日—1223年2月21日),字正则,号水心居士,温州永嘉(今浙江温州)人,南宋著名思想家、文学家、政论家,世称水心先生。淳熙五年(1178年),叶适中进士第二名(榜眼)。历仕孝宗、光宗、宁宗三朝,历官平江府观察推官、太学博士、尚书左选郎、国子司业、知泉州、兵部侍郎等职,曾参与策划“绍熙内禅”。叶适对外力主抗金,反对和议。韩侂胄谋划北伐时,叶适提出异议,韩侂胄不听,改授叶适为权工部侍郎、权吏部侍郎,兼直学士院。叶适不肯草诏。其后又建议防江,但韩侂胄仍不采纳。开禧北伐失败后,叶适出宝谟阁待制职、知建康府兼沿江制置使、节制江北诸州,因军政措置得宜,曾屡挫敌军锋锐。金兵退后,进宝文阁待制,兼江淮...
《送陈彦群》
分享数:2
朝代: 宋朝 | 作者:叶适 | 类型:写雨|

雨洗蝗蝻余,凉生万虐后。

今朝江上峰,净失棼雾垢。

举觞忻有属,饯我同年友。

平居多契阔,远别方嗟咎。

大郡得师儒,高文兴孝秀。

雍容入儒雅,磨错见琼玖。

众儒治六学,厥志存不朽。

量空计寻丈,汲海论升斗。

因之入簪组,并欲垂篆籀。

公才赋超卓,杰立气愈厚。

火宿无余烟,果实甘众口。

书来幸细评,副此频矫首。

拼音
sòng chén yàn qún
[ [ sòng cháo ] ] shì
huáng nǎn liáng shēng wàn nuè hòu        jīn cháo jiāng shàng fēng jìng shī fén gòu        shāng xīn yǒu shǔ jiàn tóng nián yǒu        píng duō kuò yuǎn bié fāng jiē jiù        jun4 shī gāo wén xìng xiào xiù        yōng róng cuò jiàn qióng jiǔ        zhòng zhì liù xué jué zhì cún xiǔ        liàng kōng xún zhàng hǎi lùn shēng dòu        yīn zhī zān bìng chuí zhuàn zhòu        gōng cái chāo zhuó jié hòu        huǒ xiǔ 宿 yān guǒ shí gān zhòng kǒu        shū lái xìng píng pín jiǎo shǒu       
送陈彦群注音
  • sòng
    chén
    yàn
    qún
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • huáng
    nǎn
    liáng
    shēng
    wàn
    nuè
    hòu
    jīn
    cháo
    jiāng
    shàng
    fēng
    jìng
    shī
    fén
    gòu
    shāng
    xīn
    yǒu
    shǔ
    jiàn
    tóng
    nián
    yǒu
    píng
    duō
    kuò
    yuǎn
    bié
    fāng
    jiē
    jiù
    jun4
    shī
    gāo
    wén
    xìng
    xiào
    xiù
    yōng
    róng
    cuò
    jiàn
    qióng
    jiǔ
    zhòng
    zhì
    liù
    xué
    jué
    zhì
    cún
    xiǔ
    liàng
    kōng
    xún
    zhàng
    hǎi
    lùn
    shēng
    dòu
    yīn
    zhī
    zān
    bìng
    chuí
    zhuàn
    zhòu
    gōng
    cái
    chāo
    zhuó
    jié
    hòu
    huǒ
    xiǔ
    宿
    yān
    guǒ
    shí
    gān
    zhòng
    kǒu
    shū
    lái
    xìng
    píng
    pín
    jiǎo
    shǒu

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1