叶适(1150年5月26日—1223年2月21日),字正则,号水心居士,温州永嘉(今浙江温州)人,南宋著名思想家、文学家、政论家,世称水心先生。淳熙五年(1178年),叶适中进士第二名(榜眼)。历仕孝宗、光宗、宁宗三朝,历官平江府观察推官、太学博士、尚书左选郎、国子司业、知泉州、兵部侍郎等职,曾参与策划“绍熙内禅”。叶适对外力主抗金,反对和议。韩侂胄谋划北伐时,叶适提出异议,韩侂胄不听,改授叶适为权工部侍郎、权吏部侍郎,兼直学士院。叶适不肯草诏。其后又建议防江,但韩侂胄仍不采纳。开禧北伐失败后,叶适出宝谟阁待制职、知建康府兼沿江制置使、节制江北诸州,因军政措置得宜,曾屡挫敌军锋锐。金兵退后,进宝文阁待制,兼江淮...
《送郑虞任赴京西检法官》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:叶适 | 类型:写风|写花|写人|感叹|写鱼|

春风逝无涯,夏潦生未已。

思君遡江汉,行锐业难止。

事繁丝唾乱,神静鱼鳞理。

前年浙东幕,借助获专美。

边头值闲暇,人物盛储歭。

荒村鱼米场,孤戍花药市。

雅知足禅味,玩世失忧喜。

但疑柳上白,时杂髯间紫,岂非久不遇,感叹妨隐几。

回首旧隆中,畦垅长薿薿

拼音
sòng zhèng rèn jīng 西 jiǎn guān
[ [ sòng cháo ] ] shì
chūn fēng shì xià liáo shēng wèi        jun1 jiāng hàn háng ruì nán zhǐ        shì fán tuò luàn shén jìng lín        qián nián zhè dōng jiè zhù huò zhuān měi        biān tóu zhí xián xiá rén shèng chǔ zhì        huāng cūn chǎng shù huā yào shì        zhī chán wèi wán shì shī yōu        dàn liǔ shàng bái shí rán jiān fēi jiǔ gǎn tàn fáng yǐn        huí shǒu jiù lóng zhōng lǒng zhǎng
送郑虞任赴京西检法官注音
  • sòng
    zhèng
    rèn
    jīng
    西
    jiǎn
    guān
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • chūn
    fēng
    shì
    xià
    liáo
    shēng
    wèi
    jun1
    jiāng
    hàn
    háng
    ruì
    nán
    zhǐ
    shì
    fán
    tuò
    luàn
    shén
    jìng
    lín
    qián
    nián
    zhè
    dōng
    jiè
    zhù
    huò
    zhuān
    měi
    biān
    tóu
    zhí
    xián
    xiá
    rén
    shèng
    chǔ
    zhì
    huāng
    cūn
    chǎng
    shù
    huā
    yào
    shì
    zhī
    chán
    wèi
    wán
    shì
    shī
    yōu
    dàn
    liǔ
    shàng
    bái
    shí
    rán
    jiān
    fēi
    jiǔ
    gǎn
    tàn
    fáng
    yǐn
    huí
    shǒu
    jiù
    lóng
    zhōng
    lǒng
    zhǎng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1