叶适(1150年5月26日—1223年2月21日),字正则,号水心居士,温州永嘉(今浙江温州)人,南宋著名思想家、文学家、政论家,世称水心先生。淳熙五年(1178年),叶适中进士第二名(榜眼)。历仕孝宗、光宗、宁宗三朝,历官平江府观察推官、太学博士、尚书左选郎、国子司业、知泉州、兵部侍郎等职,曾参与策划“绍熙内禅”。叶适对外力主抗金,反对和议。韩侂胄谋划北伐时,叶适提出异议,韩侂胄不听,改授叶适为权工部侍郎、权吏部侍郎,兼直学士院。叶适不肯草诏。其后又建议防江,但韩侂胄仍不采纳。开禧北伐失败后,叶适出宝谟阁待制职、知建康府兼沿江制置使、节制江北诸州,因军政措置得宜,曾屡挫敌军锋锐。金兵退后,进宝文阁待制,兼江淮...
《送郑景元》
分享数:2
朝代: 宋朝 | 作者:叶适 | 类型:写人|岁月|写云|

兄弟同升难,高材自摧角。

官多复不记,四载礼南岳。

一朝尽室去,菲食遭岁恶。

丈夫轩豁意,快紧出鹰鹗。

忍事得无惭,信有古人学。

建安虽闽壤,桂树美可乐。

合抱更连理,丛生荫州郭。

岁月历悠长,根株见龈齶。

终当作大厦,积功在云壑。

尚友如此君,苍天未为薄。

拼音
sòng zhèng jǐng yuán
[ [ sòng cháo ] ] shì
xiōng tóng shēng nán gāo cái cuī jiǎo        guān duō zǎi nán yuè        cháo jìn shì fēi shí zāo suì è        zhàng xuān huō kuài jǐn chū yīng è        rěn shì cán xìn yǒu rén xué        jiàn ān suī mǐn rǎng guì shù měi        bào gèng lián cóng shēng yīn zhōu guō        suì yuè yōu zhǎng gēn zhū jiàn yín è        zhōng dāng zuò shà gōng zài yún        shàng yǒu jun1 cāng tiān wèi wéi báo       
送郑景元注音
  • sòng
    zhèng
    jǐng
    yuán
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • xiōng
    tóng
    shēng
    nán
    gāo
    cái
    cuī
    jiǎo
    guān
    duō
    zǎi
    nán
    yuè
    cháo
    jìn
    shì
    fēi
    shí
    zāo
    suì
    è
    zhàng
    xuān
    huō
    kuài
    jǐn
    chū
    yīng
    è
    rěn
    shì
    cán
    xìn
    yǒu
    rén
    xué
    jiàn
    ān
    suī
    mǐn
    rǎng
    guì
    shù
    měi
    bào
    gèng
    lián
    cóng
    shēng
    yīn
    zhōu
    guō
    suì
    yuè
    yōu
    zhǎng
    gēn
    zhū
    jiàn
    yín
    è
    zhōng
    dāng
    zuò
    shà
    gōng
    zài
    yún
    shàng
    yǒu
    jun1
    cāng
    tiān
    wèi
    wéi
    báo

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1