曹勋(1098—1174)字公显,一字世绩,号松隐,颍昌阳翟(今河南禹县)人。宣和五年(1123),以荫补承信郎,特命赴进士廷试,赐甲科。靖康元年(1126),与宋徽宗一起被金兵押解北上,受徽宗半臂绢书,自燕山逃归。建炎元年(1127)秋,至南京(今河南商丘)向宋高宗上御衣书,请求召募敢死之士,由海路北上营救徽宗。当权者不听,被黜。绍兴十一年(1141),宋金和议成,充报谢副使出使金国,劝金人归还徽宗灵柩。十四年、二十九年又两次使金。孝宗朝拜太尉。著有《松隐文集》、《北狩见闻录》等。他的诗比较平庸,但有几首使金诗颇值得注意。
《送许尉》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:曹勋 | 类型:写雨|写雪|写云|

平生许彦充,躯胆两豪举。

掀髯参军事,讵可细碎语。

我时百僚下,计拙役甚苦。

从事得余力,慷慨志相许。

公乃小著鞭,一官尉南浦。

盐车虽云困,垂棒亦其所。

原子逢荐达,天王方振旅。

求田勿堕气,苞茅当问楚。

此事岂不壮,况复吾素与。

我缘拥縗服,窘欲访鸡黍。

天寒霜雪盛,世乱豺狼阻。

何堪南北趋,别意寓琖俎。

伤心有清泪,挥洒欲如雨。

拼音
sòng wèi
[ [ sòng cháo ] ] cáo xūn
píng shēng yàn chōng dǎn liǎng háo        xiān rán cān jun1 shì suì        shí bǎi liáo xià zhuō shèn        cóng shì kāng kǎi zhì xiàng        gōng nǎi xiǎo zhe biān guān wèi nán        yán chē suī yún kùn chuí bàng suǒ        yuán féng jiàn tiān wáng fāng zhèn        qiú tián duò bāo máo dāng wèn chǔ        shì zhuàng kuàng        yuán yōng shuāi jiǒng fǎng 访 shǔ        tiān hán shuāng xuě shèng shì luàn chái láng        kān nán běi bié zhǎn        shāng xīn yǒu qīng lèi huī       
送许尉注音
  • sòng
    wèi
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    cáo
    xūn
  • píng
    shēng
    yàn
    chōng
    dǎn
    liǎng
    háo
    xiān
    rán
    cān
    jun1
    shì
    suì
    shí
    bǎi
    liáo
    xià
    zhuō
    shèn
    cóng
    shì
    kāng
    kǎi
    zhì
    xiàng
    gōng
    nǎi
    xiǎo
    zhe
    biān
    guān
    wèi
    nán
    yán
    chē
    suī
    yún
    kùn
    chuí
    bàng
    suǒ
    yuán
    féng
    jiàn
    tiān
    wáng
    fāng
    zhèn
    qiú
    tián
    duò
    bāo
    máo
    dāng
    wèn
    chǔ
    shì
    zhuàng
    kuàng
    yuán
    yōng
    shuāi
    jiǒng
    fǎng
    访
    shǔ
    tiān
    hán
    shuāng
    xuě
    shèng
    shì
    luàn
    chái
    láng
    kān
    nán
    běi
    bié
    zhǎn
    shāng
    xīn
    yǒu
    qīng
    lèi
    huī

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1