叶适(1150年5月26日—1223年2月21日),字正则,号水心居士,温州永嘉(今浙江温州)人,南宋著名思想家、文学家、政论家,世称水心先生。淳熙五年(1178年),叶适中进士第二名(榜眼)。历仕孝宗、光宗、宁宗三朝,历官平江府观察推官、太学博士、尚书左选郎、国子司业、知泉州、兵部侍郎等职,曾参与策划“绍熙内禅”。叶适对外力主抗金,反对和议。韩侂胄谋划北伐时,叶适提出异议,韩侂胄不听,改授叶适为权工部侍郎、权吏部侍郎,兼直学士院。叶适不肯草诏。其后又建议防江,但韩侂胄仍不采纳。开禧北伐失败后,叶适出宝谟阁待制职、知建康府兼沿江制置使、节制江北诸州,因军政措置得宜,曾屡挫敌军锋锐。金兵退后,进宝文阁待制,兼江淮...
《送蔡子寿》
分享数:2
朝代: 宋朝 | 作者:叶适 | 类型:写雨|写风|写人|

彼羙蔡氏子,任也堪将相。

唯俦亦异材,朗立万人上。

吾尝扣其微,事诣理亦畅。

雨露待坚成,风波岂凋丧。

醯鸡发浅覆,盐虎背新样。

侵寻堕老丑,闟茸屡监当。

繁霜生野色,行李正凄怆。

恐子复未平,因书寄无恙。

拼音
sòng cài shòu 寿
[ [ sòng cháo ] ] shì
měi cài shì rèn kān jiāng xiàng        wéi chóu cái lǎng wàn rén shàng        cháng kòu wēi shì chàng        dài jiān chéng fēng diāo sàng        qiǎn yán bèi xīn yàng        qīn xún duò lǎo chǒu róng jiān dāng        fán shuāng shēng háng zhèng chuàng        kǒng wèi píng yīn shū yàng       
送蔡子寿注音
  • sòng
    cài
    shòu
    寿
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • měi
    cài
    shì
    rèn
    kān
    jiāng
    xiàng
    wéi
    chóu
    cái
    lǎng
    wàn
    rén
    shàng
    cháng
    kòu
    wēi
    shì
    chàng
    dài
    jiān
    chéng
    fēng
    diāo
    sàng
    qiǎn
    yán
    bèi
    xīn
    yàng
    qīn
    xún
    duò
    lǎo
    chǒu
    róng
    jiān
    dāng
    fán
    shuāng
    shēng
    háng
    zhèng
    chuàng
    kǒng
    wèi
    píng
    yīn
    shū
    yàng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1