王迈(1184~1248) ,南宋诗人。字实之,一作贯之。自号臞轩居士。今福建仙游县园庄镇(旧称慈孝里)人。嘉定十年(1217)进士,经历南外睦宗院教授、漳州通判等职。为人刚直敢言,刘克庄曾以"策好人争诵,名高士责全"诗句相赠。后来他由于应诏直言,被台官弹劾而降职。淳□中,主持邵武军事务,死后追封为司农少卿。  宁宗嘉定十年(1217),迈入京应试,擢吴潜榜进士甲科第四人,授潭州观察推官,廉谨靖恭,以爱人为主,诚信不欺,抚民以仁。
《送笋菰与方德润大琮石史遥求霜毫·零》
分享数:2
朝代: 宋朝 | 作者:王迈 | 类型:

狂吟不觉兔毫枯,偶探囊中笑子虚。

欲觅管城何处是,中书君自有中书。

拼音
sòng sǔn fāng rùn cóng shí shǐ yáo qiú shuāng háo · · líng
[ [ sòng cháo ] ] wáng mài
kuáng yín jiào háo ǒu tàn náng zhōng xiào        guǎn chéng chù shì zhōng shū jun1 yǒu zhōng shū       
送笋菰与方德润大琮石史遥求霜毫·零注音
  • sòng
    sǔn
    fāng
    rùn
    cóng
    shí
    shǐ
    yáo
    qiú
    shuāng
    háo
    ·
    ·
    líng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    wáng
    mài
  • kuáng
    yín
    jiào
    háo
    ǒu
    tàn
    náng
    zhōng
    xiào
    guǎn
    chéng
    chù
    shì
    zhōng
    shū
    jun1
    yǒu
    zhōng
    shū

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1