叶适(1150年5月26日—1223年2月21日),字正则,号水心居士,温州永嘉(今浙江温州)人,南宋著名思想家、文学家、政论家,世称水心先生。淳熙五年(1178年),叶适中进士第二名(榜眼)。历仕孝宗、光宗、宁宗三朝,历官平江府观察推官、太学博士、尚书左选郎、国子司业、知泉州、兵部侍郎等职,曾参与策划“绍熙内禅”。叶适对外力主抗金,反对和议。韩侂胄谋划北伐时,叶适提出异议,韩侂胄不听,改授叶适为权工部侍郎、权吏部侍郎,兼直学士院。叶适不肯草诏。其后又建议防江,但韩侂胄仍不采纳。开禧北伐失败后,叶适出宝谟阁待制职、知建康府兼沿江制置使、节制江北诸州,因军政措置得宜,曾屡挫敌军锋锐。金兵退后,进宝文阁待制,兼江淮...
《送李郛》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:叶适 | 类型:写雪|写风|少年|写草|

盖代才难看独手,众参闻见其来久。

流风莫盛元佑时,崛起谁当绍兴后。

嗟君探讨穷一生,心通文字难力争。

雀啄雪篱阁笔坐,虫吟露草繙书行。

已轻富贵须臾尔,万一姓名传野史。

只愁垂老绝知音,自送青编满朝市。

余之视君尚少年,题玉为珉何所贤。

期君更尽未死日,举世不信方知天。

拼音
sòng
[ [ sòng cháo ] ] shì
gài dài cái nán kàn shǒu zhòng cān wén jiàn lái jiǔ        liú fēng shèng yuán yòu shí jué shuí dāng shào xìng hòu        jiē jun1 tàn tǎo qióng shēng xīn tōng wén nán zhēng        què zhuó xuě zuò chóng yín cǎo fán shū háng        qīng guì ěr wàn xìng míng chuán shǐ        zhī chóu chuí lǎo jué zhī yīn sòng qīng biān mǎn cháo shì        zhī shì jun1 shàng shǎo nián wéi mín suǒ xián        jun1 gèng jìn wèi shì xìn fāng zhī tiān       
送李郛注音
  • sòng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • gài
    dài
    cái
    nán
    kàn
    shǒu
    zhòng
    cān
    wén
    jiàn
    lái
    jiǔ
    liú
    fēng
    shèng
    yuán
    yòu
    shí
    jué
    shuí
    dāng
    shào
    xìng
    hòu
    jiē
    jun1
    tàn
    tǎo
    qióng
    shēng
    xīn
    tōng
    wén
    nán
    zhēng
    què
    zhuó
    xuě
    zuò
    chóng
    yín
    cǎo
    fán
    shū
    háng
    qīng
    guì
    ěr
    wàn
    xìng
    míng
    chuán
    shǐ
    zhī
    chóu
    chuí
    lǎo
    jué
    zhī
    yīn
    sòng
    qīng
    biān
    mǎn
    cháo
    shì
    zhī
    shì
    jun1
    shàng
    shǎo
    nián
    wéi
    mín
    suǒ
    xián
    jun1
    gèng
    jìn
    wèi
    shì
    xìn
    fāng
    zhī
    tiān

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1