胡寅(公元1098年~公元1156年),字明仲,学者称致堂先生,宋建州崇安(今福建武夷山市)人,后迁居衡阳。胡安国弟胡淳子,奉母命抚为己子,居长。少时桀黠难制,安国以读书移其心。尝从祭酒杨时学。宋徽宗宣和三年(公元1121年)进士。宋钦宗靖康元年(公元1126年),除秘书省校书郎。历官司门员外郎、起居郎、永州知府、中书舍人、礼部侍郎兼侍讲、徽猷阁直学士。秦桧当国,乞致仕,归衡州。因讥讪朝政,桧将其安置新州。桧死,复官。与弟胡宏一起倡导理学,继起文定,一代宗师,对湖湘学派的发展,起了巨大作用。尝著《崇正辩》辟佛:“推兼爱之意而不知别亲疏,此墨之弊也……释氏之弊,岂不甚于此乎?”“不别亲疏,故不辩贤否。”其上高宗...
《送朱翌赴召》
分享数:3
朝代: 宋朝 | 作者:胡寅 | 类型:写雪|

青松出涧底,志已楝梁真。

平生饱霜雪,岁晚中寻茺。

屈伸谅有时,穷达是所遇。

如君才与学,八面有余裕。

志修文自昌,阨守愈固。

已甘韫匵藏,宁原莫邪铸。

急趋冠盖林,万里便跬步。

时来则卿相,慎勿负平素。

霜繁千嶂晚,天阔三江注。

倘遇子陵台,为我一回雇。

拼音
sòng zhū zhào
[ [ sòng cháo ] ] yín
qīng sōng chū jiàn zhì liàn liáng zhēn        píng shēng bǎo shuāng xuě suì wǎn zhōng xún chōng        shēn liàng yǒu shí qióng shì suǒ        jun1 cái xué miàn yǒu        zhì xiū wén chāng è shǒu        gān yùn cáng níng yuán xié zhù        guàn gài lín wàn biàn 便 kuǐ        shí lái qīng xiàng shèn píng        shuāng fán qiān zhàng wǎn tiān kuò sān jiāng zhù        tǎng líng tái wéi huí       
送朱翌赴召注音
  • sòng
    zhū
    zhào
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    yín
  • qīng
    sōng
    chū
    jiàn
    zhì
    liàn
    liáng
    zhēn
    píng
    shēng
    bǎo
    shuāng
    xuě
    suì
    wǎn
    zhōng
    xún
    chōng
    shēn
    liàng
    yǒu
    shí
    qióng
    shì
    suǒ
    jun1
    cái
    xué
    miàn
    yǒu
    zhì
    xiū
    wén
    chāng
    è
    shǒu
    gān
    yùn
    cáng
    níng
    yuán
    xié
    zhù
    guàn
    gài
    lín
    wàn
    biàn
    便
    kuǐ
    shí
    lái
    qīng
    xiàng
    shèn
    píng
    shuāng
    fán
    qiān
    zhàng
    wǎn
    tiān
    kuò
    sān
    jiāng
    zhù
    tǎng
    líng
    tái
    wéi
    huí

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1