陈造(1133年~1203年)字唐卿,高邮(今属江苏)人。生于宋高宗绍兴三年,孝宗淳熙二年(1175年)进士,以词赋闻名艺苑,撰《芹宫讲古》,阐明经义,人称“淮南夫子”。范成大见其诗文谓“使遇欧、苏,盛名当不在少游下。”尤袤、罗点得其骚词、杂著,爱之手不释卷。郑兴裔荐其“问学闳深,艺文优赡”。调太平州繁昌尉,改平江府教授,寻知明州定海县,通判房州权知州事。房州秩满,为浙西路安抚司参议,改淮南西路安抚司参议。自以转辗州县幕僚,无补於世,置江湖乃宜,遂自号江湖长翁。宁宗嘉泰三年卒,年七十一。
《送曹器远从使虏》
分享数:2
朝代: 宋朝 | 作者:陈造 | 类型:写风|写山|山川|写草|写酒|

暑风焮面黄尘底,曹侯据鞍轻万里。

晓趁官程夜未休,不为功名为知己。

男儿生有四方志,谁能挽眉妇车里。

周原咨度使尘飞,汉官威仪渠颡泚。

异时横草恐不免,此去灌瓜聊复尔。

赤县神州吾旧物,文谟武略君奇士。

列圣恩波迄未涯,百年胡运今如此。

山川险隘须默究,他日上前烦聚米。

杀胡之林定何许,持酒遐望一启齿。

归来有句敌车攻,老子滞懑资一洗。

拼音
sòng cáo yuǎn cóng shǐ 使
[ [ sòng cháo ] ] chén zào
shǔ fēng xìn miàn huáng chén cáo hóu ān qīng wàn        xiǎo chèn guān chéng wèi xiū wéi gōng míng wéi zhī        nán ér shēng yǒu fāng zhì shuí néng wǎn méi chē        zhōu yuán shǐ 使 chén fēi hàn guān wēi sǎng        shí héng cǎo kǒng miǎn guàn guā liáo ěr        chì xiàn shén zhōu jiù wén luè jun1 shì        liè shèng ēn wèi bǎi nián yùn jīn        shān chuān xiǎn ài jiū shàng qián fán        shā zhī lín dìng chí jiǔ xiá wàng chǐ 齿        guī lái yǒu chē gōng lǎo zhì mèn       
送曹器远从使虏注音
  • sòng
    cáo
    yuǎn
    cóng
    shǐ
    使
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    chén
    zào
  • shǔ
    fēng
    xìn
    miàn
    huáng
    chén
    cáo
    hóu
    ān
    qīng
    wàn
    xiǎo
    chèn
    guān
    chéng
    wèi
    xiū
    wéi
    gōng
    míng
    wéi
    zhī
    nán
    ér
    shēng
    yǒu
    fāng
    zhì
    shuí
    néng
    wǎn
    méi
    chē
    zhōu
    yuán
    shǐ
    使
    chén
    fēi
    hàn
    guān
    wēi
    sǎng
    shí
    héng
    cǎo
    kǒng
    miǎn
    guàn
    guā
    liáo
    ěr
    chì
    xiàn
    shén
    zhōu
    jiù
    wén
    luè
    jun1
    shì
    liè
    shèng
    ēn
    wèi
    bǎi
    nián
    yùn
    jīn
    shān
    chuān
    xiǎn
    ài
    jiū
    shàng
    qián
    fán
    shā
    zhī
    lín
    dìng
    chí
    jiǔ
    xiá
    wàng
    chǐ
    齿
    guī
    lái
    yǒu
    chē
    gōng
    lǎo
    zhì
    mèn

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1