杨基(1326~1378)元末明初诗人。字孟载,号眉庵。原籍嘉州(今四川乐山),大父仕江左,遂家吴中(今浙江湖州),“吴中四杰”之一。元末,曾入张士诚幕府,为丞相府记室,后辞去。明初为荥阳知县,累官至山西按察使,后被谗夺官,罚服劳役。死于工所。 杨基诗风清俊纤巧,其中五言律诗《岳阳楼》境界开阔,时人称杨基为“五言射雕手”。少时曾著《论鉴》十万余言。又于杨维桢席上赋《铁笛》诗,当时维桢已成名流,对杨基倍加称赏:“吾意诗境荒矣,今当让子一头地。”杨基与高启、张羽、徐贲为诗友,时人称为“吴中四杰”。
《送方以亨还吴兴(三首)》
分享数:2
朝代: 明朝 | 作者:杨基 | 类型:

远别肠欲断,近别泪满缨。

交游无不然,而况弟与兄。

荒涂霜露繁,哀角响故城。

去伤骨肉思,住感乡里情。

还家及东作,翳翳桑麻成。

拼音
sòng fāng hēng hái xìng sān shǒu
[ [ míng cháo ] ] yáng
yuǎn bié cháng duàn jìn bié lèi mǎn yīng        jiāo yóu rán ér kuàng xiōng        huāng shuāng fán āi jiǎo xiǎng chéng        shāng ròu zhù gǎn xiāng qíng        hái jiā dōng zuò sāng chéng       
送方以亨还吴兴(三首)注音
  • sòng
    fāng
    hēng
    hái
    xìng
    sān
    shǒu
  • [
    [
    míng
    cháo
    ]
    ]
    yáng
  • yuǎn
    bié
    cháng
    duàn
    jìn
    bié
    lèi
    mǎn
    yīng
    jiāo
    yóu
    rán
    ér
    kuàng
    xiōng
    huāng
    shuāng
    fán
    āi
    jiǎo
    xiǎng
    chéng
    shāng
    ròu
    zhù
    gǎn
    xiāng
    qíng
    hái
    jiā
    dōng
    zuò
    sāng
    chéng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1