叶适(1150年5月26日—1223年2月21日),字正则,号水心居士,温州永嘉(今浙江温州)人,南宋著名思想家、文学家、政论家,世称水心先生。淳熙五年(1178年),叶适中进士第二名(榜眼)。历仕孝宗、光宗、宁宗三朝,历官平江府观察推官、太学博士、尚书左选郎、国子司业、知泉州、兵部侍郎等职,曾参与策划“绍熙内禅”。叶适对外力主抗金,反对和议。韩侂胄谋划北伐时,叶适提出异议,韩侂胄不听,改授叶适为权工部侍郎、权吏部侍郎,兼直学士院。叶适不肯草诏。其后又建议防江,但韩侂胄仍不采纳。开禧北伐失败后,叶适出宝谟阁待制职、知建康府兼沿江制置使、节制江北诸州,因军政措置得宜,曾屡挫敌军锋锐。金兵退后,进宝文阁待制,兼江淮...

叶适其它作品精选

zuopinjingxuan

《送周明叔王成叟并上昌甫仲止二兄》
分享数:3
朝代: 宋朝 | 作者:叶适 | 类型:

成叟自成身,明叔志明时。

二士湗村下,饮醇弃糟醨。

湗村去绵邈,二士天所遗。

琢琱而佩环,染夏为裳衣。

高冈无长松,结根空兔丝。

渚行枉又直,帆挂昂复低。

饭彼章泉菽,羹以南涧葵。

沐浴明月珠,簸弄芙蓉旗。

两邦意气合,一唯万论微。

羌余抱兹独,安得往从之。

拼音
sòng zhōu míng shū wáng chéng sǒu bìng shàng chāng zhòng zhǐ èr xiōng
[ [ sòng cháo ] ] shì
chéng sǒu chéng shēn míng shū zhì míng shí        èr shì fèng cūn xià yǐn chún zāo        fèng cūn mián miǎo èr shì tiān suǒ        zhuó diāo ér pèi huán rǎn xià wéi shang        gāo gāng zhǎng sōng jié gēn kōng        zhǔ háng wǎng yòu zhí fān guà áng        fàn zhāng quán shū gēng nán jiàn kuí        míng yuè zhū nòng róng        liǎng bāng wéi wàn lùn wēi        qiāng bào ān wǎng cóng zhī       
送周明叔王成叟并上昌甫仲止二兄注音
  • sòng
    zhōu
    míng
    shū
    wáng
    chéng
    sǒu
    bìng
    shàng
    chāng
    zhòng
    zhǐ
    èr
    xiōng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • chéng
    sǒu
    chéng
    shēn
    míng
    shū
    zhì
    míng
    shí
    èr
    shì
    fèng
    cūn
    xià
    yǐn
    chún
    zāo
    fèng
    cūn
    mián
    miǎo
    èr
    shì
    tiān
    suǒ
    zhuó
    diāo
    ér
    pèi
    huán
    rǎn
    xià
    wéi
    shang
    gāo
    gāng
    zhǎng
    sōng
    jié
    gēn
    kōng
    zhǔ
    háng
    wǎng
    yòu
    zhí
    fān
    guà
    áng
    fàn
    zhāng
    quán
    shū
    gēng
    nán
    jiàn
    kuí
    míng
    yuè
    zhū
    nòng
    róng
    liǎng
    bāng
    wéi
    wàn
    lùn
    wēi
    qiāng
    bào
    ān
    wǎng
    cóng
    zhī

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1