黄庭坚 (1045-1105),字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,又称豫章黄先生,汉族,洪州分宁(今江西修水)人。北宋诗人、词人、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,而且,他跟杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄为其中一宗)之称。英宗治平四年(1067)进士。历官叶县尉、北京国子监教授、校书郎、著作佐郎、秘书丞、涪州别驾、黔州安置等。诗歌方面,他与苏轼并称为“苏黄”;书法方面,他则与苏轼、米芾、蔡襄并称为“宋代四大家”;词作方面,虽曾与秦观并称“秦黄”,但黄氏的词作成就却远逊于秦氏。
《送刘季展从军雁门二首·零》
分享数:7
朝代: 宋朝 | 作者:黄庭坚 | 类型:写风|写人|写草|

石趺谷中玉子瘦,金刚窟前药草肥。

仙家栟耘成白璧,道人煮掘起风痱。

绛囊璀璨思盈斗,竹畚香甘要百围。

到官莫道无来使,日日北风源雁归。

拼音
sòng liú zhǎn cóng jun1 yàn mén èr shǒu · · líng
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
shí zhōng shòu jīn gāng qián yào cǎo féi        xiān jiā bīng yún chéng bái dào rén zhǔ jué fēng fèi        jiàng náng cuǐ càn yíng dòu zhú běn xiāng gān yào bǎi wéi        dào guān dào lái shǐ 使 běi fēng yuán yàn guī       
送刘季展从军雁门二首·零注音
  • sòng
    liú
    zhǎn
    cóng
    jun1
    yàn
    mén
    èr
    shǒu
    ·
    ·
    líng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    huáng
    tíng
    jiān
  • shí
    zhōng
    shòu
    jīn
    gāng
    qián
    yào
    cǎo
    féi
    xiān
    jiā
    bīng
    yún
    chéng
    bái
    dào
    rén
    zhǔ
    jué
    fēng
    fèi
    jiàng
    náng
    cuǐ
    càn
    yíng
    dòu
    zhú
    běn
    xiāng
    gān
    yào
    bǎi
    wéi
    dào
    guān
    dào
    lái
    shǐ
    使
    běi
    fēng
    yuán
    yàn
    guī

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1