黄庭坚 (1045-1105),字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,又称豫章黄先生,汉族,洪州分宁(今江西修水)人。北宋诗人、词人、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,而且,他跟杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄为其中一宗)之称。英宗治平四年(1067)进士。历官叶县尉、北京国子监教授、校书郎、著作佐郎、秘书丞、涪州别驾、黔州安置等。诗歌方面,他与苏轼并称为“苏黄”;书法方面,他则与苏轼、米芾、蔡襄并称为“宋代四大家”;词作方面,虽曾与秦观并称“秦黄”,但黄氏的词作成就却远逊于秦氏。
《送刘士彦赴福建转运判官》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:黄庭坚 | 类型:写雨|写风|写水|写马|写人|寂寞|

秋叶雨堕来,冥鸿天资高。

车马气成雾,九衢行滔滔。

中有寂寞人,灵府扃锁牢。

西风持汉节,骑从严弓刀。

惟闽七聚落,惸独困吏饕。

土弊禾黍恶,水烦鳞介劳。

南驱将仁气,百城共一陶。

察人极泾渭,问俗及豚羔。

官闲得胜日,杖屦之林臯。

人间阅忠厚,物外访英豪。

拼音
sòng liú shì yàn jiàn zhuǎn yùn pàn guān
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
qiū duò lái míng hóng 鸿 tiān gāo        chē chéng jiǔ háng tāo tāo        zhōng yǒu rén líng jiōng suǒ láo        西 fēng chí hàn jiē cóng yán gōng dāo        wéi mǐn luò qióng kùn tāo        shǔ è shuǐ fán lín jiè láo        nán jiāng rén bǎi chéng gòng táo        chá rén jīng wèi wèn tún gāo        guān xián shèng zhàng zhī lín gāo        rén jiān yuè zhōng hòu wài fǎng 访 yīng háo       
送刘士彦赴福建转运判官注音
  • sòng
    liú
    shì
    yàn
    jiàn
    zhuǎn
    yùn
    pàn
    guān
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    huáng
    tíng
    jiān
  • qiū
    duò
    lái
    míng
    hóng
    鸿
    tiān
    gāo
    chē
    chéng
    jiǔ
    háng
    tāo
    tāo
    zhōng
    yǒu
    rén
    líng
    jiōng
    suǒ
    láo
    西
    fēng
    chí
    hàn
    jiē
    cóng
    yán
    gōng
    dāo
    wéi
    mǐn
    luò
    qióng
    kùn
    tāo
    shǔ
    è
    shuǐ
    fán
    lín
    jiè
    láo
    nán
    jiāng
    rén
    bǎi
    chéng
    gòng
    táo
    chá
    rén
    jīng
    wèi
    wèn
    tún
    gāo
    guān
    xián
    shèng
    zhàng
    zhī
    lín
    gāo
    rén
    jiān
    yuè
    zhōng
    hòu
    wài
    fǎng
    访
    yīng
    háo

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1