(1317—1383)元明间浦江人,字叔能,号九灵山人,又号云林。通经、史百家暨医、卜、释、老之说。初习举子业,寻弃去,学古文于黄、柳贯、吴莱。学诗于余阙。元顺帝至正十八年,朱元璋取金华,召之讲经史。旋授学正。不久逃去。顺帝授以淮南江北等处儒学提举。后避地吴中,依张士诚。见士诚将败,挈家泛海,抵登、莱。欲行归扩廓军,道梗,侨寓昌乐。元亡,南还,变姓名,隐四明山。明太祖物色得之,召至京师,试以文,欲官之,以老疾固辞,忤旨。逾年自杀。良为诗风骨高秀,
《送刘仲脩》
分享数:4
朝代: 明朝 | 作者:戴良 | 类型:写景|写风|写山|写水|写人|山川|景物|

名都郁佳丽,公室兼弘敞。

缤纷集时彦,衮衮归世网。

若人固忠勤,受命逾震荡。

藩国简车徒,边亭巡境壤。

道途邈以敻,山川修且广。

月宵抱影息,霜晨流念往。

仰看零露团,俯听悲风响。

景物劳梦思,驱驰罢心赏。

去水无回波,长途有徂鞅。

临分恨莫留,搔首独长想。

拼音
sòng liú zhòng yǒu
[ [ míng cháo ] ] dài liáng
míng dōu jiā gōng shì jiān hóng chǎng        bīn fēn shí yàn gǔn gǔn guī shì wǎng        ruò rén zhōng qín shòu mìng zhèn dàng        fān guó jiǎn chē biān tíng xún jìng rǎng        dào miǎo xiòng shān chuān xiū qiě guǎng 广        yuè xiāo bào yǐng shuāng chén liú niàn wǎng        yǎng kàn líng tuán tīng bēi fēng xiǎng        jǐng láo mèng chí xīn shǎng        shuǐ huí zhǎng yǒu yāng        lín fèn hèn liú sāo shǒu zhǎng xiǎng       
送刘仲脩注音
  • sòng
    liú
    zhòng
    yǒu
  • [
    [
    míng
    cháo
    ]
    ]
    dài
    liáng
  • míng
    dōu
    jiā
    gōng
    shì
    jiān
    hóng
    chǎng
    bīn
    fēn
    shí
    yàn
    gǔn
    gǔn
    guī
    shì
    wǎng
    ruò
    rén
    zhōng
    qín
    shòu
    mìng
    zhèn
    dàng
    fān
    guó
    jiǎn
    chē
    biān
    tíng
    xún
    jìng
    rǎng
    dào
    miǎo
    xiòng
    shān
    chuān
    xiū
    qiě
    guǎng
    广
    yuè
    xiāo
    bào
    yǐng
    shuāng
    chén
    liú
    niàn
    wǎng
    yǎng
    kàn
    líng
    tuán
    tīng
    bēi
    fēng
    xiǎng
    jǐng
    láo
    mèng
    chí
    xīn
    shǎng
    shuǐ
    huí
    zhǎng
    yǒu
    yāng
    lín
    fèn
    hèn
    liú
    sāo
    shǒu
    zhǎng
    xiǎng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1