周必大(1126年8月15日—1204年10月25日),字子充,一字洪道,自号平园老叟。原籍管城(今河南郑州),至祖父周诜时居吉州庐陵(今江西省吉安县永和镇周家村)。南宋著名政治家、文学家,“庐陵四忠”之一。绍兴二十一年(1151年)进士及第。绍兴二十七年(1157年),举博学宏词科。曾多次在地方任职,官至吏部尚书、枢密使、左丞相,封许国公。庆元元年,以观文殿大学士、益国公致仕。嘉泰四年(1204年),卒于庐陵,赠太师。开禧三年(1207年),赐谥文忠,宁宗亲书“忠文耆德之碑”。周必大工文词,为南宋文坛盟主。与陆游、范成大、杨万里等都有很深的交情。著有《省斋文稿》、《平园集》等80余种,共200卷。
《送光禄寺丞李德远得请奉祠》
分享数:2
朝代: 宋朝 | 作者:周必大 | 类型:写风|杨柳|写桥|叹息|

君家临川我庐陵,两郡相望宜相亲。

长安城中初结绶,石灰桥畔还卜邻。

扣门问道日不足,篝灯照夜论心曲。

寸莛那许撞洪钟,跛鳖逝将随骥騄。

闻君上书苦求归,君今岂是当归时。

满朝留君君不顾,我虽叹息何能为。

莫攀杨柳涛江岸,莫唱阳关动凄断。

行行但祝加餐饭,潮落风生牢击缆。

拼音
sòng guāng chéng yuǎn qǐng fèng
[ [ sòng cháo ] ] zhōu
jun1 jiā lín chuān líng liǎng jun4 xiàng wàng xiàng qīn        zhǎng ān chéng zhōng chū jié shòu shí huī qiáo pàn hái bo lín        kòu mén wèn dào gōu dēng zhào lùn xīn        cùn tíng zhuàng hóng zhōng biē shì jiāng suí        wén jun1 shàng shū qiú guī jun1 jīn shì dāng guī shí        mǎn cháo liú jun1 jun1 suī tàn néng wéi        pān yáng liǔ tāo jiāng àn chàng yáng guān dòng duàn        háng háng dàn zhù jiā cān fàn cháo luò fēng shēng láo lǎn       
送光禄寺丞李德远得请奉祠注音
  • sòng
    guāng
    chéng
    yuǎn
    qǐng
    fèng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    zhōu
  • jun1
    jiā
    lín
    chuān
    líng
    liǎng
    jun4
    xiàng
    wàng
    xiàng
    qīn
    zhǎng
    ān
    chéng
    zhōng
    chū
    jié
    shòu
    shí
    huī
    qiáo
    pàn
    hái
    bo
    lín
    kòu
    mén
    wèn
    dào
    gōu
    dēng
    zhào
    lùn
    xīn
    cùn
    tíng
    zhuàng
    hóng
    zhōng
    biē
    shì
    jiāng
    suí
    wén
    jun1
    shàng
    shū
    qiú
    guī
    jun1
    jīn
    shì
    dāng
    guī
    shí
    mǎn
    cháo
    liú
    jun1
    jun1
    suī
    tàn
    néng
    wéi
    pān
    yáng
    liǔ
    tāo
    jiāng
    àn
    chàng
    yáng
    guān
    dòng
    duàn
    háng
    háng
    dàn
    zhù
    jiā
    cān
    fàn
    cháo
    luò
    fēng
    shēng
    láo
    lǎn

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1