嵇康(224-263,一说223-262),字叔夜,汉族,三国时期魏国谯郡铚县(今安徽省宿州市西)人。著名思想家、音乐家、文学家。正始末年与阮籍等竹林名士共倡玄学新风,主张“越名教而任自然”、“审贵贱而通物情”,为“竹林七贤”的精神领袖。曾娶曹操曾孙女,官曹魏中散大夫,世称嵇中散。后因得罪钟会,为其构陷,而被司马昭处死。

经典名句

rementuijian

《述志诗 其一》
分享数:3
朝代: 汉朝 | 作者:嵇康 | 类型:写景|写马|写人|写云|

潜龙育神躯。

跃鳞戏兰池。

延颈慕大庭。

寝足俟皇羲。

庆云未垂景。

盘桓朝阳陂。

悠悠非吾匹。

畴肯应俗宜。

殊类难徧周。

鄙议纷流离。

轗轲丁悔吝。

雅志不得施。

耕耨感宁越。

马席激张仪。

逝将离羣侣。

杖策追洪崖。

焦股振六翮。

罗者安所羁。

浮游太清中。

更求新相知。

比翼翔云汉。

饮露餐琼枝。

多念世间人。

夙驾咸驱驰。

冲静得自然。

荣华安足为。

拼音
shù zhì shī
[ [ hàn cháo ] ] kāng
qián lóng shén        yuè lín lán chí        yán jǐng tíng        qǐn huáng        qìng yún wèi chuí jǐng        pán huán cháo yáng bēi        yōu yōu fēi        chóu kěn yīng        shū lèi nán pián zhōu        fēn liú        kǎn dīng huǐ lìn        zhì shī        gēng nòu gǎn níng yuè        zhāng        shì jiāng qún        zhàng zhuī hóng        jiāo zhèn liù        luó zhě ān suǒ        yóu tài qīng zhōng        gèng qiú xīn xiàng zhī        xiáng yún hàn        yǐn cān qióng zhī        duō niàn shì jiān rén        jià xián chí        chōng jìng rán        róng huá ān wéi       
述志诗 其一注音
  • shù
    zhì
    shī
     
  • [
    [
    hàn
    cháo
    ]
    ]
    kāng
  • qián
    lóng
    shén
    yuè
    lín
    lán
    chí
    yán
    jǐng
    tíng
    qǐn
    huáng
    qìng
    yún
    wèi
    chuí
    jǐng
    pán
    huán
    cháo
    yáng
    bēi
    yōu
    yōu
    fēi
    chóu
    kěn
    yīng
    shū
    lèi
    nán
    pián
    zhōu
    fēn
    liú
    kǎn
    dīng
    huǐ
    lìn
    zhì
    shī
    gēng
    nòu
    gǎn
    níng
    yuè
    zhāng
    shì
    jiāng
    qún
    zhàng
    zhuī
    hóng
    jiāo
    zhèn
    liù
    luó
    zhě
    ān
    suǒ
    yóu
    tài
    qīng
    zhōng
    gèng
    qiú
    xīn
    xiàng
    zhī
    xiáng
    yún
    hàn
    yǐn
    cān
    qióng
    zhī
    duō
    niàn
    shì
    jiān
    rén
    jià
    xián
    chí
    chōng
    jìng
    rán
    róng
    huá
    ān
    wéi

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1