曹勋(1098—1174)字公显,一字世绩,号松隐,颍昌阳翟(今河南禹县)人。宣和五年(1123),以荫补承信郎,特命赴进士廷试,赐甲科。靖康元年(1126),与宋徽宗一起被金兵押解北上,受徽宗半臂绢书,自燕山逃归。建炎元年(1127)秋,至南京(今河南商丘)向宋高宗上御衣书,请求召募敢死之士,由海路北上营救徽宗。当权者不听,被黜。绍兴十一年(1141),宋金和议成,充报谢副使出使金国,劝金人归还徽宗灵柩。十四年、二十九年又两次使金。孝宗朝拜太尉。著有《松隐文集》、《北狩见闻录》等。他的诗比较平庸,但有几首使金诗颇值得注意。
《过邯郸》
分享数:0
朝代: 宋朝 | 作者:曹勋 | 类型:写山|写人|战争|英雄|写草|叹息|

恭持天子节,再经邯郸城。

断垣四颓缺,草树皆欹倾。

慨念全赵时,英雄疲战争。

殆及五季末,瓜分无定盟。

慨念蔺君高,璧亦安所盛。

翩翩魏公子,有德胜所称。

殆今已千年,废台漫峥嵘。

赵民尚自若,歌舞娱春荣。

金石丝簧奏,仿佛余新声。

兴废乃尔尔,人事徒营营。

望城只叹息,尽付西山青。

拼音
guò hán dān
[ [ sòng cháo ] ] cáo xūn
gōng chí tiān jiē zài jīng hán dān chéng        duàn yuán tuí quē cǎo shù jiē qīng        kǎi niàn quán zhào shí yīng xióng zhàn zhēng        dài guā fèn dìng méng        kǎi niàn lìn jun1 gāo ān suǒ shèng        piān piān wèi gōng yǒu shèng suǒ chēng        dài jīn qiān nián fèi tái màn zhēng róng        zhào mín shàng ruò chūn róng        jīn shí huáng zòu fǎng 仿 xīn shēng        xìng fèi nǎi ěr ěr rén shì yíng yíng        wàng chéng zhī tàn jìn 西 shān qīng       
过邯郸注音
  • guò
    hán
    dān
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    cáo
    xūn
  • gōng
    chí
    tiān
    jiē
    zài
    jīng
    hán
    dān
    chéng
    duàn
    yuán
    tuí
    quē
    cǎo
    shù
    jiē
    qīng
    kǎi
    niàn
    quán
    zhào
    shí
    yīng
    xióng
    zhàn
    zhēng
    dài
    guā
    fèn
    dìng
    méng
    kǎi
    niàn
    lìn
    jun1
    gāo
    ān
    suǒ
    shèng
    piān
    piān
    wèi
    gōng
    yǒu
    shèng
    suǒ
    chēng
    dài
    jīn
    qiān
    nián
    fèi
    tái
    màn
    zhēng
    róng
    zhào
    mín
    shàng
    ruò
    chūn
    róng
    jīn
    shí
    huáng
    zòu
    fǎng
    仿
    xīn
    shēng
    xìng
    fèi
    nǎi
    ěr
    ěr
    rén
    shì
    yíng
    yíng
    wàng
    chéng
    zhī
    tàn
    jìn
    西
    shān
    qīng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1