胡寅(公元1098年~公元1156年),字明仲,学者称致堂先生,宋建州崇安(今福建武夷山市)人,后迁居衡阳。胡安国弟胡淳子,奉母命抚为己子,居长。少时桀黠难制,安国以读书移其心。尝从祭酒杨时学。宋徽宗宣和三年(公元1121年)进士。宋钦宗靖康元年(公元1126年),除秘书省校书郎。历官司门员外郎、起居郎、永州知府、中书舍人、礼部侍郎兼侍讲、徽猷阁直学士。秦桧当国,乞致仕,归衡州。因讥讪朝政,桧将其安置新州。桧死,复官。与弟胡宏一起倡导理学,继起文定,一代宗师,对湖湘学派的发展,起了巨大作用。尝著《崇正辩》辟佛:“推兼爱之意而不知别亲疏,此墨之弊也……释氏之弊,岂不甚于此乎?”“不别亲疏,故不辩贤否。”其上高宗...
《过方广不遇主僧留示》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:胡寅 | 类型:写山|写云|写鱼|写羊|写酒|

雾盖参云幢。

要须酒壶缀羊羫,哀箫怨笛歌鬟双。

缅怀东岩谢太傅,提携靓艳凌崆嵏。

不学香山白居士,只与如满相敦庞。

想君闻之笑且{左口右庞}。

西东分流岭头泷。

归来亦复有何好,方寸坐以钟鱼降。

留诗六反皆震动。

鱼谁考击钟谁撞。

拼音
guò fāng guǎng 广 zhǔ sēng liú shì
[ [ sòng cháo ] ] yín
gài cān yún zhuàng        yào jiǔ zhuì yáng kòng āi xiāo yuàn huán shuāng        miǎn huái 怀 dōng yán xiè tài xié liàng yàn líng kōng zōng        xué xiāng shān bái shì zhī mǎn xiàng dūn páng        xiǎng jun1 wén zhī xiào qiě { { zuǒ kǒu yòu páng } }        西 dōng fèn liú lǐng tóu lóng        guī lái yǒu hǎo fāng cùn zuò zhōng jiàng        liú shī liù fǎn jiē zhèn dòng        shuí kǎo zhōng shuí zhuàng       
过方广不遇主僧留示注音
  • guò
    fāng
    guǎng
    广
    zhǔ
    sēng
    liú
    shì
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    yín
  • gài
    cān
    yún
    zhuàng
    yào
    jiǔ
    zhuì
    yáng
    kòng
    āi
    xiāo
    yuàn
    huán
    shuāng
    miǎn
    huái
    怀
    dōng
    yán
    xiè
    tài
    xié
    liàng
    yàn
    líng
    kōng
    zōng
    xué
    xiāng
    shān
    bái
    shì
    zhī
    mǎn
    xiàng
    dūn
    páng
    xiǎng
    jun1
    wén
    zhī
    xiào
    qiě
    {
    {
    zuǒ
    kǒu
    yòu
    páng
    }
    }
    西
    dōng
    fèn
    liú
    lǐng
    tóu
    lóng
    guī
    lái
    yǒu
    hǎo
    fāng
    cùn
    zuò
    zhōng
    jiàng
    liú
    shī
    liù
    fǎn
    jiē
    zhèn
    dòng
    shuí
    kǎo
    zhōng
    shuí
    zhuàng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1