晁端礼(1046~1113) 北宋词人。名一作元礼。字次膺。开德府清丰县(今属河南)人,因其父葬于济州任城(今山东济宁),遂为任城人。一说徙家彭门(今江苏徐州)。晁补之称他为十二叔,常与唱和。神宗熙宁六年(1073)举进士,历单州城武主簿、瀛州防御推官,知州平恩县,官满授泰宁军节度推官,迁知大名府莘县事。因得罪上司,废徙达30年之久。徽宗政和三年(1113),由于蔡京举荐,应诏来到京城。适逢宫禁中莲荷初生,他进《并蒂芙蓉》词,大得徽宗称赏。于是以承事郎为大晟府协律。黄称他"与万俟雅言(咏)齐名,按月律进词"(《唐宋诸贤绝妙词选》卷七)。未及供职即病逝。
《踏莎行·衰柳残荷》
分享数:0
朝代: 宋朝 | 作者:晁端礼 | 类型:写风|写山|写水|

衰柳残荷,长山远水。

扁舟荡漾烟波里。

离杯莫厌百分斟,船头转便三千里。

红日初斜,西风渐起。

琵琶休洒青衫泪。

区区游宦亦何为,林泉早作归来计。

拼音
shā háng · · shuāi liǔ cán
[ [ sòng cháo ] ] cháo duān
shuāi liǔ cán zhǎng shān yuǎn shuǐ        biǎn zhōu dàng yàng yān        bēi yàn bǎi fèn zhēn chuán tóu zhuǎn biàn 便 sān qiān        hóng chū xié 西 fēng jiàn        xiū qīng shān lèi        yóu huàn wéi lín quán zǎo zuò guī lái       
踏莎行·衰柳残荷注音
  • shā
    háng
    ·
    ·
    shuāi
    liǔ
    cán
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    cháo
    duān
  • shuāi
    liǔ
    cán
    zhǎng
    shān
    yuǎn
    shuǐ
    biǎn
    zhōu
    dàng
    yàng
    yān
    bēi
    yàn
    bǎi
    fèn
    zhēn
    chuán
    tóu
    zhuǎn
    biàn
    便
    sān
    qiān
    hóng
    chū
    xié
    西
    fēng
    jiàn
    xiū
    qīng
    shān
    lèi
    yóu
    huàn
    wéi
    lín
    quán
    zǎo
    zuò
    guī
    lái

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1