黄庭坚 (1045-1105),字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,又称豫章黄先生,汉族,洪州分宁(今江西修水)人。北宋诗人、词人、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,而且,他跟杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄为其中一宗)之称。英宗治平四年(1067)进士。历官叶县尉、北京国子监教授、校书郎、著作佐郎、秘书丞、涪州别驾、黔州安置等。诗歌方面,他与苏轼并称为“苏黄”;书法方面,他则与苏轼、米芾、蔡襄并称为“宋代四大家”;词作方面,虽曾与秦观并称“秦黄”,但黄氏的词作成就却远逊于秦氏。
《踏莎行·画鼓催春》
分享数:0
朝代: 宋朝 | 作者:黄庭坚 | 类型:写雨|写雪|写风|写酒|

画鼓催春,蛮歌走饷。

雨前一焙谁争长。

低株摘尽到高株,株株别是闽溪样。

碾破春风,香凝午帐。

银瓶雪滚翻成浪。

今宵无睡酒醒时,摩围影在秋江上。

拼音
shā háng · · huà cuī chūn
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
huà cuī chūn mán zǒu xiǎng        qián bèi shuí zhēng zhǎng        zhū zhāi jìn dào gāo zhū zhū zhū bié shì mǐn yàng        niǎn chūn fēng xiāng níng zhàng        yín píng xuě gǔn fān chéng làng        jīn xiāo shuì jiǔ xǐng shí wéi yǐng zài qiū jiāng shàng       
踏莎行·画鼓催春注音
  • shā
    háng
    ·
    ·
    huà
    cuī
    chūn
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    huáng
    tíng
    jiān
  • huà
    cuī
    chūn
    mán
    zǒu
    xiǎng
    qián
    bèi
    shuí
    zhēng
    zhǎng
    zhū
    zhāi
    jìn
    dào
    gāo
    zhū
    zhū
    zhū
    bié
    shì
    mǐn
    yàng
    niǎn
    chūn
    fēng
    xiāng
    níng
    zhàng
    yín
    píng
    xuě
    gǔn
    fān
    chéng
    làng
    jīn
    xiāo
    shuì
    jiǔ
    xǐng
    shí
    wéi
    yǐng
    zài
    qiū
    jiāng
    shàng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1