(1319—1388)元明间常州府江阴人,字原吉。元至正中,作《河清颂》,台臣荐之,称疾辞。避乱于淞之青龙江,再迁上海乌泥泾,筑草堂以居,自号最闲园丁。辞张士诚征辟,而为之划策,使降元以拒朱氏。明洪武十五年以文学录用,有司敦迫上道,坚卧不起。自称席帽山人。诗多怀古伤今,于张氏之亡,颇多感慨。有《梧溪诗集》七卷,记载元、明之际人才国事,多史家所未备。
《赵氏双珠辞》
分享数:7
朝代: 元朝 | 作者:王逢 | 类型:写风|写山|写水|长江|写人|女子|写鬼|溪水|月夜|写草|写云|写鱼|

游鲤山石高孱颜,游鲤溪水清洄湾。

中有峨峨青结鬟,望如春云不可攀。

壬辰仲冬寇蜂起,乳臭将军先披靡,民人颠连社稷圮。

我固当为贞白鬼,后来小妹复被驱,亦葬鱼腹全其躯。

山高水清几千载,虹月夜贯双骊珠。

夜深鲛宫屏机杼,风吹草寒髑髅语。

何由生长江沱间,及见王睢鼓衣羽。

愿回尧天行化日,女子有家男有室,地下甘心灯似漆。

拼音
zhào shì shuāng zhū
[ [ yuán cháo ] ] wáng féng
yóu shān shí gāo chán yán yóu shuǐ qīng huí wān        zhōng yǒu é é qīng jié huán wàng chūn yún pān        rén chén zhòng dōng kòu fēng chòu jiāng jun1 xiān mín rén diān lián shè        dāng wéi zhēn bái guǐ hòu lái xiǎo mèi bèi zàng quán        shān gāo shuǐ qīng qiān zǎi hóng yuè guàn shuāng zhū        shēn jiāo gōng píng zhù fēng chuī cǎo hán lóu        yóu shēng zhǎng jiāng tuó jiān jiàn wáng suī        yuàn huí yáo tiān háng huà yǒu jiā nán yǒu shì xià gān xīn dēng       
赵氏双珠辞注音
  • zhào
    shì
    shuāng
    zhū
  • [
    [
    yuán
    cháo
    ]
    ]
    wáng
    féng
  • yóu
    shān
    shí
    gāo
    chán
    yán
    yóu
    shuǐ
    qīng
    huí
    wān
    zhōng
    yǒu
    é
    é
    qīng
    jié
    huán
    wàng
    chūn
    yún
    pān
    rén
    chén
    zhòng
    dōng
    kòu
    fēng
    chòu
    jiāng
    jun1
    xiān
    mín
    rén
    diān
    lián
    shè
    dāng
    wéi
    zhēn
    bái
    guǐ
    hòu
    lái
    xiǎo
    mèi
    bèi
    zàng
    quán
    shān
    gāo
    shuǐ
    qīng
    qiān
    zǎi
    hóng
    yuè
    guàn
    shuāng
    zhū
    shēn
    jiāo
    gōng
    píng
    zhù
    fēng
    chuī
    cǎo
    hán
    lóu
    yóu
    shēng
    zhǎng
    jiāng
    tuó
    jiān
    jiàn
    wáng
    suī
    yuàn
    huí
    yáo
    tiān
    háng
    huà
    yǒu
    jiā
    nán
    yǒu
    shì
    xià
    gān
    xīn
    dēng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1